淡泊旷达。
引 晋•张华 《答何劭》诗之一:“恬旷苦不足,烦促每有餘。”唐•白居易 《昭国闲居》诗:“平生尚恬旷,老大宜安适。”宋•曾巩 《移守江西先寄潘延之节推》诗:“子遗万事遂恬旷,我繫一官常侷促。”清•钮琇 《觚賸续编·月涵》:“吴兴 董説 字 若雨,华阀懿孙,才情恬旷。”
恬 [ tián ] 1. 安静,安然,坦然。如 恬静。恬适。恬然。恬谧。恬淡(淡泊名利,清静无为)。[更多解释]
旷 [ kuàng ] 1. 空阔。如 空旷。旷远。旷野。地旷人稀。2. 开朗,心境阔大。如 旷达。心旷神怡。3. 相互配合的东西之间空隙过大。如 这双鞋穿着太旷了。4. 荒废,耽误。如 旷工。旷时持久。旷日经年。5. 长时间所无。如 旷代伟人(当代无人比得上的伟大人物)。旷古绝伦。盛世旷典(兴盛时代的罕见难逢的隆重典礼)。6. 姓。[更多解释]
kuàng yě
kōng kuàng
xīn kuàng shén yí
tián jìng
tián dàn
kuàng dá
kuàng shì
kuàng rì chí jiǔ
tián bù zhī chǐ
kuàng kuàng
kuàng kè
shī kuàng
lí kuàng
kuān kuàng
kuàng fàng
kuàng gǔ
kuàng dài
fàng kuàng
tián shì
yōu kuàng
yīn kuàng
kuàng yăo
píng kuàng
kuàng măng
tián cuì
xī tián
xī kuàng
kuàng miăo
hào kuàng
kuàng jié
kuàng kuò
kuàng yuăn
kuàng chăng
zhēn kuàng
zhāo kuàng
kuàng zhān
tián yú
xīn kuàng shén yú
tián yù
yōng tián
yān kuàng
kuàng yăng
tián xī
wú kuàng
kuàng wú
kuàng gǔ shuò jīn
qù kuàng
tián mù
kuàng mì
tián mì
mí kuàng
liáo kuàng
tián lán
kuí kuàng
kuàng gōng
kuàng ào
恬旷的拼音是:tián kuàng点击 图标播放恬旷的发音。