高爽干燥。
指高燥之地。
引 《左传·昭公三年》:“子之宅近市,湫隘嚣尘,不可以居,请更诸爽塏者。”杜预 注:“爽,明;塏,燥。”南朝•梁 江淹 《哀千里赋》:“虽 河 北之爽塏,犹橘柚之不迁。”《明史·梁庄王瞻垍传》:“正统 元年言府卑湿,乞更爽塏地。”
引 林纾 《苍霞精舍后轩记》:“余家洲之北,湫溢苦水,乃谋适爽塏。”
高爽干燥的地方。
引 《左传·昭公三年》:「子之宅近市,湫隘嚣尘,不可以居,请更诸爽垲者。」《明史·卷一一九·诸王传四·梁王瞻垍传》:「正统元年言府卑湿,乞更爽垲地。」
爽 [ shuǎng ] 1. 明朗,清亮。如 爽目。2. 轻松,利落。如 清爽。凉爽。爽口。3. 痛快,率( shuài )直。如 爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背。如 爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。5. 干脆,索性。如 爽性。6. 舒服。如 爽心。爽意。爽适。身体不爽。爽 [ shuāng ] [更多解释]
垲 [ kǎi ] 1. 地势高而干燥:“处甘泉之爽~”(“甘泉”,地名;“爽”,明)。[更多解释]
shén qīng qì shuăng
qiū gāo qì shuăng
shuăng yuē
shuăng kuài
qīng shuăng
liáng shuăng
shuăng lăng
háo shuăng
zhí shuăng
shuăng zhí
shuăng kǒu
yīng zī sà shuăng
tiān gāo qì shuăng
lǚ shì bù shuăng
shuăng rán ruò shī
kăi kăi
shuăng shuăng
shuăng shēn fěn
rén féng xǐ shì jīng shén shuăng
shuăng lì
shuăng shén
shuăng mài
bào yìng bù shuăng
bù shuăng
bù shuăng lì
sà shuăng
huá shuăng
mèi shuăng
jīng shuăng
áng shuăng
shuăng cuì
qiàn shuăng
cuì shuăng
shuăng sà
xiāo shuăng
să shuăng
shū shuăng
qīng qīng shuăng shuăng
tián shuăng
nèn shuăng
jiăo shuăng
yú shuăng
shuăng qì
líng shuăng
sù shuăng
sǒng shuăng
shuăng xìng
gān shuăng
gāo shuăng
shuăng bá
shuăng mù
shuăng dàn
shuăng bié
shuăng dāng
shuăng chàng
shuăng dàng
shuăng dé
shuăng fă
shuăng fā
shuăng huì
爽垲的拼音是:shuăng kăi点击 图标播放爽垲的发音。