病症名。喉头发炎。
引 汉•董仲舒 《春秋繁露·人副天数》:“阳,天气也;阴,地气也。故阴阳之动,使人足病,喉痺起。”明•李时珍 《本草纲目·主治二·咽喉》:“喉痺是相火,有嗌疸,俗名走马喉痺,杀人最急。”
喉 [ hóu ] 1. 颈的前部和气管相通的部分,是呼吸器官的一部分,内有声带,又是发音器官(通称“喉头”)如 喉咙。喉舌(❶泛指说话的器官;❷喻代言人,如“报纸是人民的喉喉”;❸喻险要的地方,如“居庸关乃扼守京城之喉喉”;❹古喻国家的重臣,特指御史之类的谏官)。[更多解释]
痹 [ bì ] 1. 〔~症〕中医指由风、寒、湿等引起的肢体疼痛或麻木的病。2. 〔麻~〕见“麻”。[更多解释]
hóu lóng
yān hóu
má bì
gǔ gěng zài hóu
xiăo ér má bì zhèng
kāi kǒu jiàn hóu lóng
zuǐ dà hóu lóng xiăo
yī gēn hóu lóng chū qì
hóu shé
wěi bì
hóu yīn
hóu yán
gē hóu
bái hóu
suān bì
bì zhèng
hóu jié
hóu yōng
zhuăn hóu
diào hóu
yīng hóu
hóu tóu
chù hóu
kāi hóu dùn săng
jiāo hóu
zhuàn hóu
hóu zhuàn
tòng bì
shī bì
bì shī
hóu chún
zhèn hóu
hóu yān
láng hóu yè
wán bì
suǒ hóu
cuò hóu
hóu kēng
hóu é
ài hóu
má bì dà yì
hóu wěn
xiōng bì
jí hóu
lóng hóu
yú gěng zài hóu
má bì bù rén
yān hóu náng zhǒng
hàn hóu
hóu jīn
lóng bì
è hóu
zuò bì
kàng hóu
hóu jí
fēng bì
喉痹的拼音是:hóu bì点击 图标播放喉痹的发音。