指自缢。
引 清•蒋士铨 《桂林霜·闺诫》:“祖姑适 田 门者,触柱而死,适 王 门者,排墙而死;姑母适 卞 门者,嗌喉而死。”
嗌 [ yì ] 1. 咽喉,喉咙。嗌 [ ài ] 1. 〔~~〕笑声,如“一幸得胜,疾笑~~”。2. 咽喉窒塞,噎。[更多解释]
喉 [ hóu ] 1. 颈的前部和气管相通的部分,是呼吸器官的一部分,内有声带,又是发音器官(通称“喉头”)如 喉咙。喉舌(❶泛指说话的器官;❷喻代言人,如“报纸是人民的喉喉”;❸喻险要的地方,如“居庸关乃扼守京城之喉喉”;❹古喻国家的重臣,特指御史之类的谏官)。[更多解释]
hóu lóng
yān hóu
gǔ gěng zài hóu
ài ài
kāi kǒu jiàn hóu lóng
zuǐ dà hóu lóng xiăo
yī gēn hóu lóng chū qì
hóu shé
hóu yīn
hóu yán
gē hóu
bái hóu
hóu jié
hóu yōng
zhuăn hóu
diào hóu
yīng hóu
ài ǒu
hóu tóu
chù hóu
kāi hóu dùn săng
jiāo hóu
zhuàn hóu
hóu zhuàn
hóu chún
zhèn hóu
hóu yān
láng hóu yè
suǒ hóu
cuò hóu
háng ài
hóu kēng
hóu é
ài gàn
ài hóu
ài jiāo
ài wō
ài zào
gàn ài
tóu ài
sī ài
hóu wěn
jí hóu
lóng hóu
yú gěng zài hóu
yān hóu náng zhǒng
hàn hóu
hóu jīn
è hóu
kàng hóu
hóu jí
jié hóu
zhū hóu
hóu ái
hóu fēng
hóu míng
hóu bì
嗌喉的拼音是:ài hóu点击 图标播放嗌喉的发音。