即孔雀。
即孔雀。参见“孔雀”。
引 《汉书·西域传上·罽宾国》:“出封牛、水牛、象、大狗、沐猴、孔爵。”《三国志·吴志·孙休传》:“是岁使察战到 交阯,调孔爵、大猪。”
孔 [ kǒng ] 1. 小洞,窟窿。如 孔穴。孔眼。孔洞。孔方兄(指钱,因旧时的铜钱有方形的孔,恢谐含鄙意)。2. 很。如 孔急。孔武有力。3. 量词,用于窑洞。如 一孔土窑。4. 姓。[更多解释]
爵 [ jué ] 1. 古代饮酒的器皿,三足,以不同的形状显示使用者的身份。2. 君主国家贵族封号(中国古代分为“公”、“侯”、“伯”、“子”、“男”五等)如 爵位。官爵。爵禄(爵位和俸禄)。爵士。3. 古同“雀”。[更多解释]
miàn kǒng
kǒng zǐ
kǒng què
bí kǒng
qiān chuāng băi kǒng
yī kǒng
kǒng fāng xiōng
wú kǒng bù rù
băi kǒng qiān chuāng
mài guān yù jué
yī kǒng zhī jiàn
mài guān mài jué
wǔ jué wǔ rèn
yī bí kǒng chū qì
kǒng fū zǐ
jué shì yuè
kǒng què lán
kǒng què shí
lěng miàn kǒng
chì jué xián dān shū
kǒng què dōng nán fēi
kǒng zǐ miào táng bēi
kǒng xí bù nuăn , mò tū bù qián
cì jué
bó jué
kǒng míng
kǒng róng
kǒng shàng rèn
yăn kǒng qiăn
jué shì
kǒng jìng
liăn kǒng
máo kǒng
hóu jué
gōng jué
jué wèi
jué shăng
chuān kǒng
kǒng miào
xūn jué
qī kǒng
fēng jué
kǒng dào
tóng kǒng
zuān kǒng
ěr kǒng
kǒng dòng
dù kǒng
ràng jué
shuǐ kǒng
qì kǒng
wēi kǒng
shèn jué
kǒng xì
zhēn kǒng
qiáo kǒng
kǒng yăn
chā kǒng
kǒng xué
kǒng bì
孔爵的拼音是:kǒng jué点击 图标播放孔爵的发音。