口与笔。指口辩与文才。
口与笔。指口辩与文才。一本作“词翰”。
引 唐•范摅 《云溪友议》卷四:“内人以 陆君 吴 音,才思敏捷,凡所调戏,应对如流,復以诗嘲之, 陆 亦酬和,六宫大咍,凡十餘篇,嬪娥皆讽诵之。例物之外,别赐宫锦五十段,楞伽瓶及唾盂各一枚,以赏吻翰之端也。”
吻 [ wěn ] 1. 嘴唇。如 吻合(意见、看法完全相同)。2. 用嘴唇接触表喜爱、亲热。如 接吻。吻别。3. 动物的嘴。[更多解释]
翰 [ hàn ] 1. 长而坚硬的羽毛。如 理翩振翰。2. 借指毛笔和文字、书信等。如 翰苑。翰墨(笔墨,借指诗文书画)。翰藻。[更多解释]
kǒu wěn
wěn hé
qīn wěn
jiē wěn
wěn lă lă
yuē hàn nèi sī băo
yuē hàn · kè lì sī duǒ fū
nòng hàn
hàn lín xué shì
hàn mò
yáng hàn shēng
hàn lín
shū hàn
hàn lín yuàn
xià míng hàn
wěn bié
wěn shǔn
cāo hàn chéng zhāng
wéi hàn
yǔ hàn
fēi wěn
chún wěn
hàn yuàn
nèi hàn
huì hàn
rú hàn
mà wěn
yuán hàn
chī wěn
să hàn
hàn zhān
zhā hàn
wěn jìn
jiăo hàn
zhōng hàn
cuì hàn
chì hàn
chán wěn
yà hàn
chún wěn xī pì
qióng hàn
hàn hăi
píng hàn
nuò hàn
hán hàn
chuò hàn
răn hàn
cí hàn
wěn chī
wěn chuàng
wěn hàn
wěn chún
wěn jiăo
wěn hén
wěn liú
wěn măng
wěn qì
wěn rán
wěn rú
吻翰的拼音是:wěn hàn点击 图标播放吻翰的发音。