犹莺喉。
引 宋•陆游 《村居书触目》诗:“枝上花空閒蝶翅,林间葚美滑鶯吭。” 明•程羽文 《鸳鸯牒》:“杨容华 鶯吭亮溜,鴰鶬非羣。”
莺 [ yīng ] 1. 〔黄~〕即“黄鹂”。2. 〔夜~〕文学上指“歌鸲”一类叫声清脆婉转的鸟。3. 鸟类的一科,身体小,褐色或暗绿色,嘴短而尖,叫的声音清脆,吃昆虫,是益鸟。如 莺歌燕舞。[更多解释]
吭 [ háng ] 1. 喉咙,嗓子。如 引吭高歌。吭 [ kēng ] 1. 出声,发言。如 吭气。吭声。[更多解释]
căo zhăng yīng fēi
kēng shēng
yī shēng bù kēng
kēng lāng
kēng kēng chī chī
yǐn háng gāo gē
yīng gē yàn wǔ
kēng kēng
yīng yīng
yīng yīng zhuàn
cuī yīng yīng
dă kēng kēng
yàn yàn yīng yīng
yīng yīng yàn yàn
bù shēng bù kēng
yè yīng
cuī yīng
yīng gē
huáng yīng
xīn yīng
yīng qiáo
yīng chú
yīng chún
yīng chuāng
yīng chūn
yīng ér
yīng dòu
yīng fáng
yīng fěn
yīng gǔ
yīng hóu
yīng hù
yīng huá
yīng huáng
yīng huā
yīng jiāo
yīng kă
yīng lián
yīng kēng
yīng lòng
yīng lóng
yīng nòng
yīng qī
yīng qiān
yīng shé
yīng shí
yīng shēng
yīng sù
yīng tí
yīng suō
yīng táo
cán yīng
gū yīng
liú yīng
liǔ yīng
lóng yīng
qī yīng
莺吭的拼音是:yīng kēng点击 图标播放莺吭的发音。