玷污,污辱。
例 受物之汶汶。——《史记·屈原贾生列传》
英 bring disgrace to; dishonor;
玷辱。
引 《楚辞·渔父》:“安能以身之察察,受物之汶汶者乎?”王逸 注:“蒙垢尘也。”洪兴祖 补注:“汶,濛,沾辱也。”明•归有光 《答周淀山书》:“珠摧璧毁,汶汶以没。”
不明貌。
引 汉•刘向 《新序·节士》:“汶汶嘿嘿,以是为非,以清为浊。”清•黄景仁 《杂诗》:“况彼薄俗见,汶汶何悠悠。”
汶 [ wèn ] 1. 〔~水〕水名,在中国山东省。亦称“大汶河”。汶 [ mén ] 1. 〔~~〕心中昏暗不明,如“人又谁能以身之察察,受物之~~者乎?”[更多解释]
mén mén
dà wèn kǒu wén huà
wèn shàng
mén zhuó
àn mén
ān mén
wèn shān yí
wǔ mén
wèn yáng chuān
wèn yáng tián
wèn yáng xiàn
wèn yáng tián făn
汶汶的拼音是:mén mén点击 图标播放汶汶的发音。