明晓。
引 《文选·左思<魏都赋>》:“且夫寒谷丰黍,吹律暖之也;昏情爽曙,箴规显之也。”吕向 注:“爽,明;曙,晓也。箴规,教戒也。二客言昏曙之情所以明晓者,先生戒使然也。”《文选·颜延之<皇太子释奠会作>诗》:“浚明爽曙,达义兹昏。”吕延济 注:“言大明自暗而生,且不差其曙;达义从昏情而发明。”
爽 [ shuǎng ] 1. 明朗,清亮。如 爽目。2. 轻松,利落。如 清爽。凉爽。爽口。3. 痛快,率( shuài )直。如 爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背。如 爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。5. 干脆,索性。如 爽性。6. 舒服。如 爽心。爽意。爽适。身体不爽。爽 [ shuāng ] [更多解释]
曙 [ shǔ ] 1. 天刚亮。如 曙色。曙光(破晓之光,喻已经在望的美好前景)。[更多解释]
shén qīng qì shuăng
qiū gāo qì shuăng
shuăng yuē
shǔ guāng
shuăng kuài
qīng shuăng
liáng shuăng
shuăng lăng
háo shuăng
zhí shuăng
shuăng zhí
shuăng kǒu
yīng zī sà shuăng
tiān gāo qì shuăng
lǚ shì bù shuăng
shuăng rán ruò shī
shuăng shuăng
shuăng shēn fěn
rén féng xǐ shì jīng shén shuăng
shuăng lì
shuăng shén
shuăng mài
bào yìng bù shuăng
bù shuăng
bù shuăng lì
sà shuăng
huá shuăng
mèi shuăng
jīng shuăng
áng shuăng
shuăng cuì
qiàn shuăng
cuì shuăng
shuăng sà
xiāo shuăng
să shuăng
shū shuăng
qīng qīng shuăng shuăng
tián shuăng
nèn shuăng
jiăo shuăng
yú shuăng
shuăng qì
líng shuăng
sù shuăng
sǒng shuăng
shuăng xìng
gān shuăng
gāo shuăng
shuăng bá
shuăng mù
shuăng dàn
shuăng bié
shuăng dāng
shuăng chàng
shuăng dàng
shuăng dé
shuăng fă
shuăng fā
shuăng huì
爽曙的拼音是:shuăng shǔ点击 图标播放爽曙的发音。