谓黄莺婉转而鸣。
引 唐•卢照邻 《入秦州界》诗:“花开緑野雾,鶯囀紫巖风。” 唐•岑参 《奉和中书舍人贾至早朝大明宫》:“鷄鸣紫陌曙光寒,鶯囀皇州春色阑。” 清•王韬 《淞隐漫录·诸晓屏》:“女意故使生闻之,其声嚦嚦,正如鶯囀花梢。”
莺 [ yīng ] 1. 〔黄~〕即“黄鹂”。2. 〔夜~〕文学上指“歌鸲”一类叫声清脆婉转的鸟。3. 鸟类的一科,身体小,褐色或暗绿色,嘴短而尖,叫的声音清脆,吃昆虫,是益鸟。如 莺歌燕舞。[更多解释]
啭 [ zhuàn ] 1. 鸟宛转地鸣叫。如 鸣啭之声不绝于耳。莺啼鸟啭。[更多解释]
căo zhăng yīng fēi
yīng gē yàn wǔ
yīng yīng
yīng yīng zhuàn
cuī yīng yīng
zhuàn lì lì
yàn yàn yīng yīng
yīng yīng yàn yàn
yè yīng
cuī yīng
yīng gē
huáng yīng
míng zhuàn
băi zhuàn
xīn yīng
yīng qiáo
yīng chú
yīng chún
yīng chuāng
yīng chūn
yīng ér
yīng dòu
yīng fáng
yīng fěn
yīng gǔ
yīng hóu
yīng hù
yīng huá
yīng huáng
yīng huā
yīng jiāo
yīng kă
yīng lián
yīng kēng
yīng lòng
yīng lóng
yīng nòng
yīng qī
yīng qiān
yīng shé
yīng shí
yīng shēng
yīng sù
yīng tí
yīng suō
yīng táo
cán yīng
gū yīng
liú yīng
liǔ yīng
lóng yīng
qī yīng
yàn yīng
qiān yīng
tí zhuàn
zhuàn hóu
āi zhuàn
莺啭的拼音是:yīng zhuàn点击 图标播放莺啭的发音。