指美丽的花卉。
美艳芳香。
引 唐•武元衡 《旬假南亭寄熊郎中》诗:“妍芳落春后,旅思生秋前。”明•顾大典 《青衫记·乐天赏花》:“况对此妍芳佳醖,酩酊浑忘客里身。”
引 殷夫 《孩儿塔·祝--》诗:“这是沙中最先的野花,孤立摇曳放着清香,枝旁没有青鲜的荫叶,也少有异族争妍芳,唯有她放着清香。”
妍 [ yán ] 1. 美丽。如 妍媸(美好和丑恶)。百花争妍。2. 巧。如 妍捷。[更多解释]
芳 [ fāng ] 1. 花草的香气。如 芳香。芳草。芳菲(a.花草的香气;b.指花草)。芳馥。芳馨。芬芳。2. 喻美好的。如 芳名。芳龄(年龄,用于少女)。芳姿(美好的姿态,用于少女)。芳邻(关系融洽的邻居,用作敬辞)。流芳百世。3. 花卉。如 群芳竞艳。芳时(花盛时节)。[更多解释]
fēn fāng
fāng xiāng
gū fāng zì shăng
wàn gǔ liú fāng
yán yán
yán pí bù guǒ chī gǔ
shí bù zhī nèi , zì yǒu fāng căo
shí bù zhī zé , bì yǒu fāng căo
yán chī
fāng ěr
qún fāng
yán lì
fāng căo
fāng fēi
fāng xīn
sūn chuán fāng
lán fāng
duān yán
zǐ fāng
méi lán fāng
yán fāng
fāng lán
ruò fāng
gān fāng
fāng xǔ
liú fāng băi shì
mù fāng
liú fāng
fāng jié
fāng chén
fāng zī
fāng cóng
fāng lín
fāng huá
chī yán
xiān yán
măn tíng fāng
yāo yán
yàn fāng
zhēng yán
xiān fāng
yī qīn fāng zé
jiāo yán
bì fāng
fāng zhōu
fāng zhú
zhòng fāng
zhēn fāng
fāng zé
fāng yù
fāng yì
fāng yīn
yān yán
yán yàn
yán bǐ
yán chàng
yán chǒu
妍芳的拼音是:yán fāng点击 图标播放妍芳的发音。