屋顶相对的斜坡或相对的两边之间顶端的交会线。
英 ridge of a roof;
屋顶中间高起的部分。
引 《南史·王琳传》:“所居屋脊,无故剥破,出赤蛆数升,落地化为血。” 周立波 《暴风骤雨》第一部一:“这黑大门是个四脚落地,屋脊起龙的门楼。”
指屋栋,栋梁。
引 《左传·襄公二十八年》“犹援庙桷动於甍” 唐•孔颖达 疏:“《説文》云:‘甍,栋梁也。’此是屋上之长材,椽所以冯依者也。今俗谓之屋脊。” 唐•孟郊 《劝善吟》:“藏书拄屋脊,不惜与凡聋。”
屋顶的高起处。
引 《南史·卷六四·王琳传》:「所居屋脊无故剥破,出赤蛆数升,落地化为血。」
屋 [ wū ] 1. 房,房间。如 屋子。屋宇。房屋。2. 家:“吴中过客莫思家,江南画船如~里。”3. 车盖,覆盖物。如 黄屋(古代帝王所乘车上以黄缯为里的车盖,亦指帝王车)。屋社(王朝倾覆的代称)。4. 古代井田的区划,一屋合三百亩。[更多解释]
脊 [ jǐ ] 1. 人和动物背上中间的骨头。如 脊椎。脊髓。脊柱。脊梁。脊背。脊椎动物。2. 中间高起的部分。如 山脊。屋脊。书脊。[更多解释]
fáng wū
wū zǐ
wū dǐng
jǐ liáng
táng wū
wū yán
lǐ wū
jǐ bèi
gāo wū jiàn líng
wū shàng wū
jīn wū cáng jiāo
ài wū jí wū
chuō jǐ liáng gǔ
dié chuáng jià wū
jǐ jǐ
jǐ wēi wēi
rùn wū rùn shēn
wū xià gài wū
wū xià jià wū
wū xià zuò wū
wū shàng jià wū
yăng wū zhù shū
bù kuì wū lòu
jǐ liáng gǔ
jǐ zhuī gǔ
hòu jǐ liáng
jǐ zhuī dòng wù
jǐ suǐ huī zhì yán
shàng hăi wū yán xià
wú jǐ zhuī dòng wù
zhèng wū bù zhèng shāo zǐ xié
máo wū wéi qiū fēng suǒ pò gē
máo wū
shàng wū
mù wū
wū jǐ
chăng wū
jǐ suǐ
wū miàn
jǐ zhù
wū yǔ
zhèng wū
shū wū
wū lǐ
shān jǐ
lǐ jǐ
huáng jīn wū
jié wū
jǐ zhuī
jǐ suǒ dòng wù
năo jǐ yè
lóu wū
wū shè
wū jià
căo wū
bèi jǐ
wū lǐ de
shū jǐ
yī wū
wă jǐ
屋脊的拼音是:wū jǐ点击 图标播放屋脊的发音。