仕宦的代称。
引 南朝 齐 谢朓 《和伏武昌登孙权故城》:“幽客滞 江 皋,从赏乖缨弁。”唐•皇甫冉 《题高云客舍》诗:“时人趣缨弁,高鸟违罗网。”明•李东阳 《寿舅氏刘公八十》诗序:“故缨弁介胄之家,论恬退者必归之。”
缨 [ yīng ] 1. 用线或绳等做的装饰品。如 帽缨子。红缨枪。缨穗。2. 像缨的东西。如 萝卜缨子。3. 带子,绳子。如 长缨。[更多解释]
弁 [ biàn ] 1. 古代的一种帽子。如 弁髦(①古代贵族子弟行加冠礼时用弁束住头发,礼成后把弁去掉不用,后喻没用的东西;②喻轻视)。2. 〔~言〕书籍或长篇文章的序文、引言。3. 旧时称低级武官。如 马弁。武弁。[更多解释]
duăn yīng yīng
zhuó yīng zhuó zú
zhuó zú zhuó yīng
hóng yīng qiāng
màn yīng
qǐng yīng
biàn yán
gǔ biàn
cháo biàn
yīng zǐ
cháng yīng
tū biàn
jiāng biàn
yíng biàn
é biàn
zhōu biàn
zān biàn
zān yīng
yuán biàn
kuǐ biàn
tún biàn
huá yīng
zè biàn
jīn yīng
shào biàn
yīng ruí
yīng ruí zhī tú
qióng biàn
biàn qióng
piāo yīng
mò biàn
màn hú yīng
lù biàn
biàn lì
chén yīng
biàn cháng
bēi biàn
zōu yīng qí zǐ
jué yīng
yī yīng
xiāo biàn
hú yīng
wú lù qǐng yīng
mă biàn
biàn dīng
zhuó yīng
qǐng cháng yīng
biàn máo
shī lǐ zān yīng
zhěng biàn
wéi biàn
biàn yǒng
shéng yīng
wǔ biàn
qiāng yīng
xiāng yīng
chán biàn
yīng níng
缨弁的拼音是:yīng biàn点击 图标播放缨弁的发音。