亦作“缨绥”。
冠带与冠饰。亦借指官位或有声望的士大夫。
亦作“缨绥”。冠带与冠饰。亦借指官位或有声望的士大夫。
引 汉•蔡邕 《郭有道碑文》:“于时缨緌之徒,绅珮之士,望形表而影附,聆嘉声而响和者,犹百川之归巨海,鳞介之宗龟龙也。”晋•张华 《答何劭》诗之一:“吏道何其迫,窘然坐自拘。缨緌为徽纆,文宪焉可踰。”唐•李益 《秋晚溪中寄怀大理齐司直》诗:“明质鶩高景,飘颻服缨绥。”明•张居正 《贺冬至表一》:“两堦腾肆乐之懽,四海庆寝兵之候,缨緌毕集,玉帛交陈。”清•唐孙华 《送门人时期五贡入太学》诗:“邑中恶子任猖狂,往往缨緌被蹂躪。”
缨 [ yīng ] 1. 用线或绳等做的装饰品。如 帽缨子。红缨枪。缨穗。2. 像缨的东西。如 萝卜缨子。3. 带子,绳子。如 长缨。[更多解释]
緌 [ ruí ] 1. 古时帽带打结后下垂的部分:“葛履五两,冠~双止。”2. 像缨饰的下垂物。3. 古代指有虞氏的旌旗,后泛指旌旗或旗帜的垂流。4. 系结。5. 继续。[更多解释]
ruí ruí
duăn yīng yīng
zhuó yīng zhuó zú
zhuó zú zhuó yīng
hóng yīng qiāng
màn yīng
qǐng yīng
yīng zǐ
cháng yīng
zān yīng
huá yīng
jīn yīng
chán ruí
guān ruí
cuì ruí
huì ruí
shēn ruí
xiū ruí
wēi ruí
yīng ruí
xiè kuāng chán ruí
chán ruí xiè kuāng
yīng ruí zhī tú
piāo yīng
màn hú yīng
chén yīng
zōu yīng qí zǐ
jué yīng
yī yīng
hú yīng
wú lù qǐng yīng
zhuó yīng
qǐng cháng yīng
shī lǐ zān yīng
shéng yīng
qiāng yīng
xiāng yīng
yīng níng
hóng yīng mào
jié yīng
jiě yīng
liè yīng
yīng biàn
kuī yīng
yīng miăn
yīng fú
shé yīng
fán yīng
zhèn yīng
yīng shuāi
yīng cháng
yīng ěr
zhū yīng
máo yīng
缨緌的拼音是:yīng ruí点击 图标播放缨緌的发音。