亦作“缨黻”。
冠带与印绶。亦借指官位。
比喻世俗的束缚。
引 南朝•梁 沉约 《梁三朝雅乐歌·俊雅二》:“珩珮流响,缨紱有容。”《北史·魏彭城王勰传》:“彦和、季豫 等年在冲蒙,早此缨紱。”唐•孟浩然 《宿天台桐柏观》诗:“愿言解缨紱,从登去烦恼。”《资治通鉴·唐高宗永徽六年》:“武氏 门著勋庸,地华缨黻,往以才行选入后庭,誉重椒闈。”明•张居正 《七贤咏·王安丰》:“虽有缨紱累,终知世网疏。”
引 《庄子·逍遥游》“绰约若处子” 晋•郭象 注:“夫圣人虽在庙堂之上,然其心无异於山林之中,世岂识之哉!徒见其戴黄屋,佩玉璽,便谓足以缨紱其心矣。”
缨 [ yīng ] 1. 用线或绳等做的装饰品。如 帽缨子。红缨枪。缨穗。2. 像缨的东西。如 萝卜缨子。3. 带子,绳子。如 长缨。[更多解释]
绂 [ fú ] 1. 古代系( jì )印纽的丝绳,亦指官印。如 印绂。玺绂。2. 同“黻”。[更多解释]
duăn yīng yīng
zhuó yīng zhuó zú
zhuó zú zhuó yīng
hóng yīng qiāng
màn yīng
qǐng yīng
shì fú
zǐ fú
yīng zǐ
cháng yīng
fú qí lín
zhāng fú
zān fú
zān yīng
huá yīng
jīn yīng
yīng ruí
yīng ruí zhī tú
piāo yīng
mò fú
màn hú yīng
lín fú
fú lín
chén yīng
zōu yīng qí zǐ
jué yīng
yī yīng
hú yīng
wú lù qǐng yīng
zhuó yīng
qǐng cháng yīng
shī lǐ zān yīng
qīng fú
shéng yīng
qiāng yīng
fú miăn
xiāng yīng
zǔ fú
yīng níng
hóng yīng mào
jié yīng
jiě yīng
liè yīng
yīng biàn
xǐ fú
kuī yīng
yīng miăn
yīng fú
shé yīng
fán yīng
guān fú
zhèn yīng
yīng shuāi
yīng cháng
缨绂的拼音是:yīng fú点击 图标播放缨绂的发音。