犹冠裳。指官吏。
引 元•吴师道 《章华台》诗:“弁裳伏地走诸侯,鐘鼓凌空振 三楚。”
弁 [ biàn ] 1. 古代的一种帽子。如 弁髦(①古代贵族子弟行加冠礼时用弁束住头发,礼成后把弁去掉不用,后喻没用的东西;②喻轻视)。2. 〔~言〕书籍或长篇文章的序文、引言。3. 旧时称低级武官。如 马弁。武弁。[更多解释]
裳 [ cháng ] 1. 〔~~〕光明。2. 古代指遮蔽下体的衣裙。裳 [ shang ] 1. 〔衣~〕衣服。裳 [ sh ] [更多解释]
yī shang
cháng cháng
yī cháng chǔ chǔ
ní cháng yǔ yī qǔ
ní cháng yǔ yī wǔ
wèi tā rén zuò jià yī shang
ní cháng
guān cháng
biàn yán
luó cháng
zhū cháng
gǔ biàn
cháng wéi
cháo biàn
yǔ cháng
jiǒng cháng
yuè cháng
xūn cháng
bái cháng
jiăn cháng
tū biàn
jiāng biàn
qiān cháng
kōu cháng
yíng biàn
é biàn
wù cháng
xuán cháng
zhōu biàn
zān biàn
zān cháng
yuán biàn
kuǐ biàn
xuān cháng
tún biàn
zè biàn
shuāi cháng
shào biàn
xià cháng
qióng biàn
biàn qióng
qiān cháng jué bù
mò biàn
lù biàn
biàn lì
cháng jū
gǔn cháng
gǔn yī xiù cháng
chuí cháng
cháng fú
cháng yī
bān cháng
chān cháng
biàn cháng
dān cháng
duàn cháng
fēng cháng
弁裳的拼音是:biàn cháng点击 图标播放弁裳的发音。