亦作“琴尊”。亦作“琴罇”。
琴与酒樽为文士悠闲生活用具。
亦作“琴尊”。亦作“琴罇”。琴与酒樽为文士悠闲生活用具。
引 南朝 齐 谢朓 《和宋记室省中》:“无叹阻琴樽,相从 伊水 侧。” 唐•陈子昂 《群公集毕氏林亭》诗:“默语谁相识,琴罇寄此窗。” 元•张仲深 《晚字韵》:“道路终坦夷,琴尊当往返,欢迎在今日,论交未为晚。” 楼辛壶 《咏山川雨露图书室》:“室静琴樽古,窗明木叶疏。”
琴 [ qín ] 1. 古代弦乐器,最初是五根弦,后加至七根弦(亦称“七弦琴”;通称“古琴”)如 琴瑟。琴曲。琴师。琴意。抚琴。琴棋书画。2. 某些乐器的统称。如 钢琴。月琴。胡琴。口琴。竖琴。小提琴。琴书(曲艺的一种)。弹琴。[更多解释]
樽 [ zūn ] 1. 古代盛酒的器具:“春风东来忽相过,金~渌酒生微波”。[更多解释]
gāng qín
luàn tán qín
duì niú tán qín
shé chōng zūn zǔ
yī qín yī hè
yí zūn jiù jiào
xiăo tí qín
shǒu fēng qín
dà tí qín
diàn zǐ qín
guăn fēng qín
mă tóu qín
fèng huáng qín
qī xián qín
liù xián qín
zhōng tí qín
sī qín tă rì hā
tiě qín tóng jiàn lóu
shān gǔ qín qù wài piān
gāng qín jiā
hú qín
qín qǔ
qín xián
tí qín
gǔ qín
qín sè
jī qín
lún qín shè xiàn
fén qín zhǔ hè
zhuì qín
qín qí shū huà
yáng qín
yuè qín
fēng qín
mù qín
qín sè bù tiáo
qín sè hé xié
rén qín jù wáng
jiǔ zūn
kǒu qín
qín jiàn
shù qín
qín shī
qín shū
cāo qín
qín pǔ
fǔ qín
liǔ qín
yī xián qín
wǔ xián qín
jiǔ xián qín
tiān qín zuò
zhèng qín
qín yì
yuán qín
qín cāo
qín hè
wā zūn
琴樽的拼音是:qín zūn点击 图标播放琴樽的发音。