瘴气。因蜀中椒花落时瘴烟起,故称。
瘴气。因 蜀 中椒花落时瘴烟起,故称。
引 唐•卢纶 《送张郎中还蜀歌》:“邛竹笋长椒瘴起,荔枝花发杜鹃鸣。”唐•卢纶 《送从舅成都县丞广归蜀》诗:“晚程椒瘴热,野饭荔枝阴。”
椒 [ jiāo ] 1. 〔花~〕a.落叶灌木或小乔木,果实球形,暗红色,种子黑色,可供药用或调味;b.这种植物的果实,简称“椒”,如“~盐”。“~酒”。“~桂”(常用来喻贤人)。2. 〔胡~〕a.常绿藤本植物,果实球形,红色,成熟后红黑色,味辛辣,可供药用或调味;b.这种植物的果实。[更多解释]
瘴 [ zhàng ] 1. 〔~气〕热带山林中的湿热蒸郁致人疾病的气。简称“瘴”,如“~疠”,“毒~”,“~雨蛮烟”。[更多解释]
là jiāo
wū yān zhàng qì
jiāo jiāo
shì zǐ jiāo
hú jiāo
qīng jiāo
jiāo fáng
huā jiāo
yú jiāo
bái nèi zhàng
háng jiāo
guì jiāo
jiāo lán
jiāo liáo
fān jiāo
jiāo yán
zhàng yē
jiāo yè
yán jiāo
jiāo tán
jiāo ā
jiāo àn
jiāo băi
jiāo bēi
jiāo bì
jiāo chá
jiāo chí
jiāo chuāng
jiāo chú
jiāo diàn
jiāo dì
jiāo dé
jiāo è
jiāo fēng
jiāo fán
jiāo fāng
jiāo gé
jiāo gōng
jiāo guì
jiāo hé
jiāo hóng
jiāo hú
jiāo hù
jiāo huá
jiāo jī
jiāo huā
jiāo jiāng
jiāo jǐn
jiāo jiǔ
jiāo jǔ
jiāo kǒu
jiāo kǔn
jiāo liào
chéng jiāo
jiāo mù
bǐng jiāo
céng jiāo
dà jiāo
椒瘴的拼音是:jiāo zhàng点击 图标播放椒瘴的发音。