亦作“违慠”。
傲慢;不顺从。
亦作“违慠”。傲慢;不顺从。
引 《宋书·夷蛮传·林邑国》:“太祖 忿其违慠,二十三年,使龙驤将军、 交州 刺史 檀和之 伐之。”《北史·李彪传》:“窃名忝职,身为违傲,矜势高亢,公行僭逸。”唐•韩愈 孟郊 《征蜀联句》:“日王忿违慠,有命事诛拔。”
违 [ wéi ] 1. 背,反,不遵守。如 违背。违反。违犯。违法。违抗。违章。事与愿违。2. 不见面,离别。如 久违。3. 邪恶,过失。[更多解释]
傲 [ ào ] 1. 自高自大。如 骄傲。傲岸(形容性格高傲)。傲骨。傲慢(轻视别人,对人没有礼貌)。傲视。高傲。孤傲。2. 藐视,不屈。如 傲然。傲霜斗雪。[更多解释]
wéi fă
wéi făn
wéi guī
wéi jì
wéi bèi
wéi zhāng
wéi yuē
jiǔ wéi
wéi jìn
jiāo ào
ào màn
gāo ào
ào rán
ào qì
yáng fèng yīn wéi
ào shuāng zhī
wéi fă luàn jì
shì yú yuàn wéi
shì cái ào wù
wéi xīn zhī lùn
ào tóu ào năo
ào gǔ lín lín
jiāo ào zì măn
jué jiàng jù ào
qīng shì ào wù
xīn gāo qì ào
jū gōng zì ào
wéi yuē jīn
fù guì bù ào wù
tān shū ào băi chéng
wéi nì
wéi kàng
wéi jù
jù ào
xiāng wéi
yú jiā ào
wéi fàn
wéi lìng
wéi tiān
gū ào
ào gǔ
wéi xīn
wéi ào
ào shuāng
yóu wéi
wéi hé
gé wéi
cháng wéi
ào àn
shāng wéi
wéi dào
yī wéi
zì ào
ào shì
ào zú duō bài
chā wéi
wéi mìng
违傲的拼音是:wéi ào点击 图标播放违傲的发音。