拒谏;不纳规劝。
引 《明史·王家屏传》:“臣诚不忍明主蒙咈諫之名,熙朝有横施之罚,故冒死屡陈。”
咈 [ fú ] 1. 古同“拂”,违逆,乖戾。2. 吵扰。3. 象声词。[更多解释]
谏 [ jiàn ] 1. 旧时称规劝君主或尊长,使改正错误。如 谏劝。进谏。谏阻。兵谏。从谏如流。[更多解释]
fú chī
zhí yán jí jiàn kē
dá sī mă jiàn yì shū
zōu jì fěng qí wáng nà jiàn
chéng shì bù shuō , suì shì bù jiàn
zhèng jiàn
jiàn guān
quàn jiàn
yán jiàn
zhí jiàn
jiàn kē
jìn jiàn
gěi jiàn
nà jiàn
fěng jiàn
fàn jiàn
kǔ jiàn
shì fēi jù jiàn
jù jiàn shì fēi
jiàn liè
jiàn quàn
chéng jiàn
jiàn zhèng
yì jiàn
jiăn jiàn
guī jiàn
kū jiàn
sòng jiàn
xū fú
jī jiàn
yú fú
xū fú dū yú
dū yú xū fú
jiàn yì
jiàn fá xiōng nú
suǒ jiàn
jiàn yuàn
mǐn jiàn
kuī jiàn
kòu mă ér jiàn
qiān jū ér jiàn
jié jiàn
shàn jiàn
fú fú
jiàn yán
shī jiàn
cóng jiàn rú liú
jù jiàn
jiàn cáo
zhōu fú
jiàn zhēng
tái jiàn
jí jiàn
fú jiàn
fú rán
fú nì
fú xīn
咈谏的拼音是:fú jiàn点击 图标播放咈谏的发音。