直言劝谏。
引 郑振铎 《桂公塘》二:“当时 陈宜中 为丞相的时候, 伯颜 也遣人来要 宜中 去面讲和款,那时 天祥 在他的幕下,再三的诤谏道:‘相公该为国家自重。’”
以正直的言辞规劝别人。
例 如:「魏征立朝,勇于诤谏。」
诤 [ zhèng ] 1. 谏,照直说出人的过错,叫人改正。如 诤谏。诤言。诤臣。诤友(能直言规劝的朋友。亦作“争友”)。2. 〔~人〕古代传说中的矮小人种。亦称“靖人”。3. 纷争,争。如 诤紊(争论是非)。诤 [ zhēng ] [更多解释]
谏 [ jiàn ] 1. 旧时称规劝君主或尊长,使改正错误。如 谏劝。进谏。谏阻。兵谏。从谏如流。[更多解释]
zhí yán jí jiàn kē
dá sī mă jiàn yì shū
zōu jì fěng qí wáng nà jiàn
chéng shì bù shuō , suì shì bù jiàn
zhèng jiàn
zhèng rén
jiàn guān
quàn jiàn
yán jiàn
zhèng chén
zhí jiàn
zhèng yán
jiàn kē
jìn jiàn
gěi jiàn
nà jiàn
zhèng yǒu
zhèng sòng
zhèng shì
fěng jiàn
fàn jiàn
kǔ jiàn
shì fēi jù jiàn
jù jiàn shì fēi
jiàn liè
jiàn quàn
chéng jiàn
jiàn zhèng
yì jiàn
jiăn jiàn
guī jiàn
kū jiàn
sòng jiàn
sòng zhèng
jī jiàn
jiàn yì
jiàn fá xiōng nú
suǒ jiàn
jiàn yuàn
mǐn jiàn
kuī jiàn
kòu mă ér jiàn
qiān jū ér jiàn
jié jiàn
shàn jiàn
fèn zhèng
zhèng yān
jiàn yán
liáng shī zhèng yǒu
shī jiàn
cóng jiàn rú liú
jù jiàn
jiàn cáo
jiàn zhēng
tái jiàn
jí jiàn
fú jiàn
bīng jiàn
诤谏的拼音是:zhèng jiàn点击 图标播放诤谏的发音。