谏诤。
引 《新唐书·褚遂良传》:“帝既平 高昌 岁调兵千人往屯, 遂良 诵諍不可,帝志取西域,寘其言不用。”
诵 [ sòng ] 1. 用有高低抑扬的腔调念。如 诵读。背诵。诵诗。2. 称述,述说:“王之为都者,臣知五人焉,知其罪者,惟孔距心,为王~之”。3. 诗歌。如 作诵(作诗)。4. 怨谤。[更多解释]
诤 [ zhèng ] 1. 谏,照直说出人的过错,叫人改正。如 诤谏。诤言。诤臣。诤友(能直言规劝的朋友。亦作“争友”)。2. 〔~人〕古代传说中的矮小人种。亦称“靖人”。3. 纷争,争。如 诤紊(争论是非)。诤 [ zhēng ] [更多解释]
lăng sòng
bèi sòng
sòng dú
sòng dǔ dǔ
zhèng jiàn
chuán sòng
zhèng rén
kǒu sòng
zhèng chén
yín sòng
niàn sòng
jiăng sòng
zhèng yán
zhèng yǒu
zhèng sòng
zhèng shì
guò mù chéng sòng
jiàn zhèng
fěng sòng
hēi sòng
mò sòng
chí sòng
jì sòng
fù sòng
sòng bài
sòng chí
sòng chì
sòng dé
sòng fă
sòng gōng
sòng fěng
sòng guān
sòng hào
sòng jì
sòng jiàn
sòng jiăng
sòng lăn
sòng niàn
sòng liè
sòng pèi
sòng měi
sòng shù
sòng shí
sòng shū
sòng shuō
sòng wèi
sòng tàn
sòng wán
sòng xí
sòng xián
sòng yán
sòng xùn
sòng yì
sòng yín
sòng yǒng
sòng zhì
sòng zhǒu
诵诤的拼音是:sòng zhèng点击 图标播放诵诤的发音。