草木深茂;深茂的草木丛。
引 《礼记·大学》“《诗》云:緡蛮黄鸟,止於丘隅” 汉•郑玄 注:“鸟择岑蔚安閒而止处之耳。”《新唐书·吐蕃传下》:“兰州 地皆秔稻,桃李榆柳岑嶎。”宋•王安石 《游章义寺》诗:“拂榻寄午梦,起寻北山椒。岑嶎鸟絶迹,悲鸣唯一蜩。”宋•范成大 《吴船录》卷上:“飞湍奔雪,奔出桥外,则入岑蔚中。”
草木繁盛茂密。
引 《新唐书·卷二一六·吐蕃传下》:「兰州地皆秔稻,桃、李、榆、柳岑蔚。」
岑 [ cén ] 1. 小而高的山。2. 崖岸。3. 〔~寂〕寂静,寂寞。4. 〔~~〕形容烦闷。5. 姓。[更多解释]
蔚 [ wèi ] 1. 茂盛,荟聚,盛大。如 蔚然成风。蔚为大观。蔚蓝(晴朗天空的颜色)。2. 文采华丽。如 云蒸霞蔚。蔚 [ yù ] [更多解释]
wèi rán chéng fēng
wèi lán
wèi wéi dà guān
yún zhēng xiá wèi
cén cén
yù yù
lí lí wèi wèi
wèi wéi zhuàng guān
méi cén
yún xīng xiá wèi
chōng wèi
cén shēn
yōu wèi
chuān cén
yăo wèi
huì wèi
yáo cén
yù wèi
yì wèi
cén yì
qīn cén
lín cén
wèi rán
féng cén
wēi cén
bǐng wèi
wèi bǐng
bīn wèi
cōng wèi
chǔ cén
lán wèi
wù cén
bì cén
àn wèi
wèi huì
wèi qì
wèi qí
wèi qǐ
wèi tiē
wèi yí
wèi yìng
yù jié
biāo wèi
ān wèi
bào wèi
càn wèi
cóng wèi
diāo wèi
cén wèi
fán wèi
duì wèi
fēng wèi
fú wèi
jùn wèi
huàn wèi
làn wèi
píng wèi
qiàn wèi
岑蔚的拼音是:cén wèi点击 图标播放岑蔚的发音。