捆倒。
引 《水浒传》第二二回:“左右两边狼虎一般公人,把这 唐牛儿 一索捆翻了。” 《儒林外史》第三八回:“他菴里走了一人,一声梆子响,即刻有人捆翻了你,送在菴里去。”
捆 [ kǔn ] 1. 把散的东西用绳扎起来。如 捆扎。捆绑。2. 量词,指捆在一起的东西。如 一捆铅笔。[更多解释]
翻 [ fān ] 1. 歪倒( dǎo ),反转,变动位置,改变。如 推翻。翻车。翻卷。翻滚。翻腾。翻工。翻阅。翻身。翻地。翻修。翻建。翻改。翻脸。人仰马翻。翻江倒海(形容水势浩大,多喻力量或气势非常壮大)。翻云覆雨(喻反覆无常或玩弄手段)。2. 数量成倍的增加。如 翻番。3. 越过。如 翻越。4. 飞。[更多解释]
fān yì
tuī fān
fān shēn
fān lái fù qù
fān yuè
kǔn băng
fān gǔn
fān tiān
fān tiān fù dì
tiān fān dì fù
fān shān yuè lǐng
huā yàng fān xīn
fān xiāng dăo guì
rén yăng mă fān
fān jiāng dăo hăi
dă fān shēn zhàng
fān yún fù yǔ
fān fān
fān gǔn gǔn
fān fān fù fù
fān bái yăn
fān gè ér
fān shēn zhàng
fān gēn tóu
jī qì fān yì
fān liăn bù rèn rén
yī chǐ shuǐ fān téng zuò yī zhàng bō
kǔn fān
fān àn
fān dăo
fān fù
kǔn fù
kǔn zā
fān zuò
fān gēng
fān chuán
fān liăn
fān băn
fān téng
kōng fān
fān fēi
bàn fān
fān máo
fān zhuăn
fān yìn
fān lǐng
fān jīn dǒu
fān gēn dǒu
fān gǔ
nào fān
yī fān
fān wèi
gǔn fān
fān kè
fān xīn
捆翻的拼音是:kǔn fān点击 图标播放捆翻的发音。