称巡抚。
引 明•唐顺之 《送太平守江君序》:“天子议将用师,于是命庭臣推择诸臣中才望尤异者,使为 广东 西、云南 三省抚臣。”清•沉初 《西清笔记·纪庶品》:“如今年督臣进荔枝,则抚臣进兰花,明岁互易之。”
抚 [ fǔ ] 1. 慰问。如 抚恤(安慰和周济)。抚慰。安抚。抚爱。2. 扶持,保护。如 抚养成人。3. 轻轻地按着。如 抚摩。抚摸。抚琴(弹琴)。抚今追昔。4. 同“拊”。[更多解释]
臣 [ chén ] 1. 君主时代的官吏,有时亦包括百姓。如 臣僚。臣子。臣服。君臣。2. 官吏对君主的自称:“王必无人,~愿奉璧往使。”3. 古人谦称自己。4. 古代指男性奴隶。如 臣仆。臣虏。[更多解释]
dà chén
gōng chén
zhōng chén
fǔ mō
fǔ yăng
fǔ wèi
ān fǔ
fǔ yù
fǔ xù
yōu fǔ
qīn chāi dà chén
fǔ jīn zhuī xī
chén chén
fǔ xù jīn
sān shí èr míng chén
zhī chén mò ruò jūn
chén zǐ
jiăo fǔ
lăo chén
chén shù
shǐ chén
fǔ jú
dū fǔ
chén mín
móu chén
fǔ níng
dǐng chén
míng chén
chén rén
jiàn chén
chēng chén
jiān chén
xún fǔ
fǔ mó
zhèng chén
nì chén
nìng chén
mó fǔ
zhòng chén
nèi chén
fǔ shùn shì
zăi chén
cháo chén
wén chén
wǔ chén
jūn chén
wēi chén
chéng chén
chǔ chén
chén shì
méi yáo chén
nòng chén
fán chén
fǔ qín
zhāo fǔ
sāng chén
tū chén
dēng chén
fǔ chén
抚臣的拼音是:fǔ chén点击 图标播放抚臣的发音。