谓远离喧嚣之地。
引 明•杨士奇 《同蔡尚远等游东山》诗:“析空理弗昧,违喧抱逾展。”
违 [ wéi ] 1. 背,反,不遵守。如 违背。违反。违犯。违法。违抗。违章。事与愿违。2. 不见面,离别。如 久违。3. 邪恶,过失。[更多解释]
喧 [ xuān ] 1. 大声说话,声音杂乱。如 喧哗。喧闹。喧嚷。喧腾。喧嚣。喧宾夺主。[更多解释]
xuān nào
wéi fă
wéi făn
wéi guī
wéi jì
wéi bèi
wéi zhāng
wéi yuē
xuān huá
jiǔ wéi
wéi jìn
luó gǔ xuān tiān
xuān xiāo
xuān tiān
xuān răng
yáng fèng yīn wéi
wéi fă luàn jì
shì yú yuàn wéi
xuān bīn duó zhǔ
wéi xīn zhī lùn
xuān xuān
wéi yuē jīn
wéi nì
wéi kàng
wéi jù
xiāng wéi
wéi fàn
wéi lìng
wéi tiān
xuān hū
wéi xīn
wéi ào
xuān hǒng
yóu wéi
wéi hé
gé wéi
cháng wéi
shāng wéi
wéi dào
yī wéi
chā wéi
wéi mìng
xuān răo
xuān zá
wú wéi
huá xuān
xuān zào
xuān téng
xuān luàn
xuān náo
jiū xuān
xuān jiū
fèi xuān
zào xuān
xuān jiào
xuān chēn
xuān yú
wéi yù
违喧的拼音是:wéi xuān点击 图标播放违喧的发音。