谓缀以珠玉之耳饰。
引 《新唐书·南蛮传下·骠》:“冠金冠,左右珥璫,条贯花鬘,珥双簪,散以毳。”
古代士庶女子戴于耳上的饰物。须穿耳孔悬挂。
引 《新唐书·卷二二二·南蛮传下·骠传》:「冠金冠,左右珥珰,绦贯花鬘,珥双簪,散以毳。」
珥 [ ěr ] 1. 用珠子或玉石做的耳环。2. 剑柄上端像两耳的突出部分。3. 插戴。如 珥笔(古代史官、谏官入朝插笔于冠侧,以便随时记录、写作)。珥貂。4. 日、月两旁的光晕。如 日珥。月珥。[更多解释]
珰 [ dāng ] 1. 古代妇女戴在耳垂上的装饰品。2. 中国汉代武职宦官帽子的装饰品,后借指宦官。3. 屋椽头的装饰,即“瓦当”。[更多解释]
dāng dāng
dāng láng
dīng dāng
láng dāng
dīng líng dāng láng
xiăng dāng dāng
zhū dāng
ěr diāo
zuǒ dāng
pèi dāng
yūn ěr
yān dāng
yuán dāng
cuì dāng
bào ěr
zhì ěr
zān ěr
ěr tóng
qí ěr
ěr ěr
míng dāng
jīn ěr
dāng huán
dāng shù
dāng zhū
chăng dāng
bì dāng
dà dāng
diāo dāng
guì dāng
ěr dāng
hán dāng
jīn dāng
huá dāng
jìn dāng
jù dāng
nèi dāng
nì dāng
quán dāng
shǒu dāng
shuì dāng
wén dāng
xiăo dāng
yín dāng
yáo dāng
yù dāng
dāng ěr
dāng zǐ
jī ěr
huī ěr
láng dāng yì
dīng dāng xiăng
zhōng dāng
huáng jīn dāng
ruăn láng dāng
míng yuè dāng
珥珰的拼音是:ěr dāng点击 图标播放珥珰的发音。