供王接待宾客用的贡物,指皮帛丝麻之属。
引 《周礼·天官·大宰》:“以九贡致邦国之用,一曰祀贡,二曰嬪贡。”郑玄 注:“嬪,故书作宾……谓嬪贡丝枲。”王引之 《经义述闻·周官上》:“祀与宾相对为文,其为宾客之事明甚……祀贡以供王祭祀之事,宾贡以供王宾客之事,非谓诸侯来宾而贡之,因谓之宾贡也。”王引之 《经义述闻·周官上》:“宾本字也,嬪借字也,读当如其本字,不当依借字为解。”
嫔 [ pín ] 1. 古代皇宫里的女官,皇帝的妾,侍从。如 妃嫔。嫔妇。嫔御。嫔嫱。2. 古代妻死后之称。3. 〔~俪〕伉俪,配偶。4. 古同“缤”,众多的样子。[更多解释]
贡 [ gòng ] 1. 献东西给上级,古代臣下或属国把物品进献给帝王。如 进贡。纳贡。贡献。贡品。贡赋。2. 封建时代给朝廷荐举人才。如 贡生(指经科举考试升入京师国子监读书的人)。贡举。3. 姓。[更多解释]
gòng xiàn
zhí gòng ní
sà ěr gòng wáng gōng
zǐ gòng
kuăn gòng
xiū gòng
jìn gòng
gòng pǐn
cháo gòng
gòng shì
nà gòng
gòng duàn
pín fēi
fēi pín
gòng chá
bá gòng
gòng shí
gòng shī
gòng shǐ
gòng shuì
táng gòng
yǔ gòng
gòng mèi
shà gòng
āi gòng
gòng gā shān
gòng shēng
gòng yuàn
gòng zhì
zhāng gòng
zé gòng
gòng yán
gòng xǐ
shū gòng
gòng shū
jiǔ pín
luò pín
lǐn gòng
jiù gòng
gòng wù
gòng gòng
gōng gòng
pín é
chōng gòng
bīn gòng
gòng gōng
gòng yǔ tán guān
xī gòng
gòng jiān
chéng gòng
gòng chuán
gòng zhēn
gòng dān
gòng fèn
gòng qíng
gòng jìn
嫔贡的拼音是:pín gòng点击 图标播放嫔贡的发音。