亦作“藩扞”。
守御,保卫。
指卫国之臣。
引 汉•贾谊 《新书·益壤》:“陛下所恃以为藩捍者,以 代 淮阳 耳。”《新五代史·杂传四·王师范》:“诸镇有兵,所以藩扞天子,今天子危辱,而诸镇反以兵自卫。”
引 《晋书·殷仲堪传》:“帝以 会稽王 非社稷之臣,擢所亲幸以为藩捍。”
藩 [ fān ] 1. 篱笆。如 藩篱。2. 屏障,保卫。如 藩翰(喻保卫国家的重臣)。3. 封建时代称属国属地或分封的土地,借指边防重镇。如 藩属。藩国。藩镇。藩邦。削藩。称藩(自称属国)。[更多解释]
捍 [ hàn ] 1. 保卫,抵御。如 捍卫。捍御。2. 古代射者左臂佩戴的皮制袖套。3. 同“悍”,强悍。[更多解释]
hàn wèi
zēng guó fān
fān zhèn
fān lí
fān bù
fān jué
fān zhèn gē jù
fān hóu
fān tái
zhī hàn
fān yăn
xián fān
wéi fān
guī fān
zhē hàn
qiàng hàn
qī fān
fān wéi
fān yuè
qiăng hàn
zōng fān
jiăn fān
fān bāng
hàn yǔ
yăn fān
yàn hàn
xuē fān
wán hàn
róng fān
róng hàn
qián fān
píng fān
píng hàn
fān píng
lín fān
kàng hàn
dī hàn
péng chǔ fān
fān yuán
fān sī
dī yáng chù fān
dà fān
sān fān
hùn fān
fān hùn
yí fān
liè fān
jí fān
jù fān
fān dǐ
qīn fān
dōng fān
fān fǔ
fān chén
hàn zhì
jǐng hàn
藩捍的拼音是:fān hàn点击 图标播放藩捍的发音。