拱卫王室之臣。
引 《史记·南越列传》:“﹝ 南越王 尉佗 ﹞乃顿首谢,愿长为藩臣,奉贡职。”三国 魏 嵇康 《管蔡论》:“故旷世不废,名冠当时,列为藩臣。”宋•曾巩 《太祖皇帝总序》:“太祖 削大弱彊,藩臣遵职。”
藩 [ fān ] 1. 篱笆。如 藩篱。2. 屏障,保卫。如 藩翰(喻保卫国家的重臣)。3. 封建时代称属国属地或分封的土地,借指边防重镇。如 藩属。藩国。藩镇。藩邦。削藩。称藩(自称属国)。[更多解释]
臣 [ chén ] 1. 君主时代的官吏,有时亦包括百姓。如 臣僚。臣子。臣服。君臣。2. 官吏对君主的自称:“王必无人,~愿奉璧往使。”3. 古人谦称自己。4. 古代指男性奴隶。如 臣仆。臣虏。[更多解释]
dà chén
gōng chén
zhōng chén
qīn chāi dà chén
chén chén
sān shí èr míng chén
zhī chén mò ruò jūn
chén zǐ
lăo chén
chén shù
shǐ chén
zēng guó fān
chén mín
fān zhèn
móu chén
dǐng chén
fān lí
míng chén
fān bù
fān jué
chén rén
jiàn chén
chēng chén
jiān chén
zhèng chén
nì chén
nìng chén
zhòng chén
nèi chén
zăi chén
cháo chén
wén chén
wǔ chén
jūn chén
wēi chén
chéng chén
chǔ chén
chén shì
méi yáo chén
fān zhèn gē jù
nòng chén
fán chén
fān hóu
sāng chén
tū chén
dēng chén
fǔ chén
bō chén
xiăo chén
liù chén
fān tái
zhú chén
xiàn chén
jí chén
wéi chén
yù chén
guì chén
mín chén
chén liáo
藩臣的拼音是:fān chén点击 图标播放藩臣的发音。