用悬挂的竹管制成的马来亚乐器。
英 anklong;
曲艺的一种。流行于 四川,是渔鼓(道情)传入 四川 后发展形成。一般都是一人用渔鼓、简板自打自唱,也有四五人一组坐唱的。唱腔分一字板、二流板、三板等,与 四川 扬琴相同,但在润腔手法上有异。曲词由散文、韵文交织组成。
一种曲艺。为渔鼓传入四川后发展而成。多为一人用渔鼓、简板自打自唱,也有四、五人一组坐唱,唱词由韵文散文交错组成,内容以劝忠劝孝为主。唱腔有一字板、二流板、三板等类。
竹 [ zhú ] 1. 常绿多年生植物,春日生笋,茎有很多节,中间是空的,质地坚硬,种类很多。可制器物,又可做建筑材料。如 竹子。竹叶。竹笋。竹编(用竹篾编制的工艺品)。竹刻。2. 指竹制管乐器。如 金石丝竹。3. 中国古代乐器八音之一。4. 姓。[更多解释]
琴 [ qín ] 1. 古代弦乐器,最初是五根弦,后加至七根弦(亦称“七弦琴”;通称“古琴”)如 琴瑟。琴曲。琴师。琴意。抚琴。琴棋书画。2. 某些乐器的统称。如 钢琴。月琴。胡琴。口琴。竖琴。小提琴。琴书(曲艺的一种)。弹琴。[更多解释]
gāng qín
bào zhú
zhú lín
zhú zǐ
qīng méi zhú mă
xiōng yǒu chéng zhú
shì rú pò zhú
qiāo zhū gàng
luàn tán qín
chéng zhú zài xiōng
duì niú tán qín
qìng zhú nán shū
yī qín yī hè
zhú tiān zhú dì
duàn zhú xù zhú
xiăo tí qín
shǒu fēng qín
dà tí qín
jiā zhú táo
diàn zǐ qín
guăn fēng qín
zhú yè qīng
mă tóu qín
fèng huáng qín
xiāng fēi zhú
fèng wěi zhú
qī xián qín
liù xián qín
zhōng tí qín
guān yīn zhú
nián yú shàng zhú gān
nián yú yuán zhú gān
sī qín tă rì hā
tiě qín tóng jiàn lóu
zhú lín de gù shì
zhú tǒng dăo dòu zi
yī zhú gān dă dào dǐ
shān gǔ qín qù wài piān
zhǒng táo huā kăn zhú zhī
shé rù zhú tǒng , qǔ xìng yóu zài
zhú dòng
zhú gān
zhú bó
jīn zhú
gāng qín jiā
zhú tǒng
zhú yè
hú qín
zǐ zhú
qín qǔ
zhú zhī cí
zhú qì
qín xián
tí qín
gǔ qín
qín sè
zhú lín qī xián
jī qín
zhú sǔn
máo zhú
竹琴的拼音是:zhú qín点击 图标播放竹琴的发音。