古代印玺上所系的彩色丝带。借指印玺。
引 《汉书·高帝纪下》:“使 陆贾 即授璽綬, 它 稽首称臣。”《晋书·琅邪王伷传》:“平 吴 之役,率众数万出 涂中,孙晧 奉笺送璽綬,诣 伷 请降。”《资治通鉴·后唐庄宗同光三年》:“﹝ 王宗弼 ﹞劫迁 蜀 主及太后后宫诸王于西宫,收其璽綬。”
天子的印章及组绶。借指印玺。
引 《后汉书·卷二〇·王霸传》:「霸追斩王郎,得其玺绶。」《三国演义·第四回》:「李儒读策毕,卓叱左右扶帝下殿,解其玺绶。」
玺 [ xǐ ] 1. 印,自秦代以后专指帝王的印。如 玉玺。掌玺大臣。玺书。玺节(印章)。玺绶。[更多解释]
绶 [ shòu ] 1. 一种丝质带子,古代常用来拴在印纽上,后用来拴勋章。如 印绶。绶带。[更多解释]
bó lǐ xǐ tiān dé
guó xǐ
tiān xǐ
yù xǐ
shuāng shòu
băo xǐ
pèi shòu
lán shòu
ài shòu
jiě shòu
jiàng xǐ
cóng xǐ
xíng xǐ
shòu dài
bā xǐ
xǐ shì
qīng shòu
xiāng xǐ
yī shòu
zǔ shòu
xiá shòu
yìn xǐ
zǐ shòu
xǐ shòu
băo shòu
xǐ fú
zhū shòu
gōng shòu
xǐ huàn
xìn xǐ
mò shòu
jié shòu
shòu yì
chuán guó xǐ
fēng xǐ
yìn shòu
huáng shòu
xǐ jié
xiào xǐ
shòu sì
shé pán shòu sì
jīn shòu
jǐn shòu
jìn shòu
xūn shòu
yín yìn qīng shòu
shòu căo
shòu huā
shòu jī
shòu náng
shòu jìng
chī shòu
shòu niăo
chì shòu
guān shòu
guà shòu
玺绶的拼音是:xǐ shòu点击 图标播放玺绶的发音。