古代用石针治病。后借喻为纠谬;规谏。
引 晋•葛洪 《抱朴子·勤求》:“昔之著道书者多矣,莫不务广浮巧之言,以崇玄虚之旨,未有究论长生之阶径,箴砭为道之病痛,如吾之勤勤者也。”清•钱谦益 《冯已苍诗序》:“已苍 之诗行世,必有读其诗而知其学者,於以箴砭俗学,流别风雅,其必有取于此矣。”《清史稿·选举志二》:“中国 民质所最缺,亟宜箴砭以图振起者有三:曰尚公,曰尚武,曰尚实。”
箴 [ zhēn ] 1. 同“针”。2. 劝告,劝戒。如 箴言。箴规。箴谏。3. 古代一种文体,以告诫规劝为主。如 箴铭(“箴”是规戒性的韵文;“铭”是刻在器物或碑石上兼于规戒、褒赞的韵文。因其作用有相似之处,故后人多连称)。[更多解释]
砭 [ biān ] 1. 中国古代用以治病的石针。如 砭石。砭针。2. 用石针扎皮肉治病,引申为刺或规劝。如 砭灸。针砭(喻指出人的过错,劝人改正)。[更多解释]
biān shí
zhēn biān
zhēn yán
nǚ shǐ zhēn tú
hē biān
guī zhēn
guān zhēn
biān zhuó
biān mó
guī biān
tòng biān
biān gǔ
biān xuē
biān wán
zhēn jǐng
liáng zhēn
biān bāo
zhēn jiàn
zhēn quē
zhēn jiè
zhēn guī
zhōng zhēn
zhēn qiē
zhēn shí
shì zhēn
rèn zhēn
jiǔ zhēn
yú zhēn
gōng biān
biān zhì
biān yùn
biān gē
biān jì
biān sú
zhēn guàn
jīn zhēn
jìng shǒu liáng zhēn
zhēn cì
zhēn cī
zhēn dǔ
zhēn míng
zī zhēn
zhēn jiào
zhēn guăn
zhēn sòng
zhēn bǔ
kǔ zhēn
zhēn gōng
lăn fù zhēn
biān jiǔ
biān ruò
biān yào
biān zhēn
zhēn fěng
gōu zhēn
zhēn huì
箴砭的拼音是:zhēn biān点击 图标播放箴砭的发音。