谓箴规之言的讲述与传习。
引 汉•扬雄 《剧秦美新》:“恢崇祗庸烁德懿和之风,广彼搢绅讲习言諫箴诵之涂。”《晋书·张寔传》:“忝绍前踪,庶几刑政不为百姓之患,而比年飢旱,殆由庶事有缺,窃慕箴诵之言,以补不逮。”
箴 [ zhēn ] 1. 同“针”。2. 劝告,劝戒。如 箴言。箴规。箴谏。3. 古代一种文体,以告诫规劝为主。如 箴铭(“箴”是规戒性的韵文;“铭”是刻在器物或碑石上兼于规戒、褒赞的韵文。因其作用有相似之处,故后人多连称)。[更多解释]
诵 [ sòng ] 1. 用有高低抑扬的腔调念。如 诵读。背诵。诵诗。2. 称述,述说:“王之为都者,臣知五人焉,知其罪者,惟孔距心,为王~之”。3. 诗歌。如 作诵(作诗)。4. 怨谤。[更多解释]
lăng sòng
bèi sòng
sòng dú
sòng dǔ dǔ
chuán sòng
kǒu sòng
yín sòng
niàn sòng
jiăng sòng
zhēn yán
nǚ shǐ zhēn tú
guī zhēn
guò mù chéng sòng
guān zhēn
fěng sòng
hēi sòng
mò sòng
chí sòng
jì sòng
fù sòng
sòng bài
sòng chí
sòng chì
sòng dé
sòng fă
sòng gōng
sòng fěng
sòng guān
sòng hào
sòng jì
sòng jiàn
sòng jiăng
sòng lăn
sòng niàn
sòng liè
sòng pèi
sòng měi
sòng shù
sòng shí
sòng shū
sòng shuō
sòng wèi
sòng tàn
sòng wán
sòng xí
sòng xián
sòng yán
sòng xùn
sòng yì
sòng yín
sòng yǒng
sòng zhì
sòng zhǒu
sòng zhèng
sòng zhòu
ān sòng
bàng sòng
箴诵的拼音是:zhēn sòng点击 图标播放箴诵的发音。