仙道所居的山岭。
岭名。在江西南昌西山。
引 南朝•梁简文帝 《应令诗》:“临清波兮望石镜,瞻鹤岭兮睇仙庄。”唐•李商隐 《上郑州李舍人状》:“且縈尘累,不获观光鹤岭;赞礼鹿堂,空吟有待之诗。”
岭名。在 江西 南昌 西山。
引 北周 庾信 《奉和阐弘二教应诏》:“鱼山 将 鹤岭,清梵两边来。”倪璠 注:“《豫章记》曰:‘ 洪井 有 鸞冈,鸞冈 西有 鹤岭,王子乔 控鹤所经。’”唐•张籍 《登城寄王建》诗:“闻君 鹤岭 住,西望日依依。”宋•陆游 《送陈希周赴安福令》诗:“补吏 鹤岭 边,尊公方玉立。”
鹤 [ hè ] 1. 鸟类的一属,全身白色或灰色,生活在水边,吃鱼、昆虫或植物。如 鹤立。鹤发( fà )。鹤寿。鹤驾。鹤长凫短。[更多解释]
岭 [ lǐng ] 1. 山,山脉。如 山岭。分水岭。岭脊(山脊)。2. 特指中国大庾岭等五岭。如 岭南(指五岭以南的广东、广西一带。亦称“岭外”、“岭表”)。岭 [ líng ] 1. 〔~嵤〕山深貌。亦作“岭巆”。[更多解释]
hè lì jī qún
hè fà tóng yán
yáng gōng hè
hè chéng xuān
fān shān yuè lǐng
chóng shān jùn lǐng
fēng shēng hè lì
xián yún yě hè
yăo rú huáng hè
hè hè
áng áng zhī hè
yī qín yī hè
hè míng zhī shì
yún zhōng bái hè
bù wǔ zhī hè
dān dǐng hè
fēn shuǐ lǐng
gāo lǐng tǔ
hè zuǐ chú
qí hè shàng wéi yáng
qí hè wàng yáng zhōu
dà xī yáng hăi lǐng
hè xī fēng yāo tǐ
qí hè gēng yáng zhōu
qīng tián dà hè tiān
qí shàng yáng zhōu hè
shàng gān lǐng zhàn yì
yī quán suì huáng hè
qín lǐng
xiān xiá lǐng
qí hè
dà xīng ān lǐng
shān lǐng
hè lín yù lù
bái hè
xiān hè
méi hè
huáng hè lóu
ruì hè
hè wàng
yī hè
fén qín zhǔ hè
hè zuǐ găo
hè zī chú
yún lǐng
hè luăn
lǐng nán
lǐng wài
hè tīng
kòng hè
méi huā lǐng jì
wèi hè
jùn lǐng
nán lǐng
wǔ lǐng
hè guān
yún zhōng xiān hè
yún zhōng hè
hè fèng
hè zǐ căo
鹤岭的拼音是:hè lǐng点击 图标播放鹤岭的发音。