弹琴饮酒。
引 唐•白居易 《再授宾客分司》诗:“宾友得从容,琴觴恣怡悦。”宋•欧阳修 《题张损之学士兰皋亭》诗:“碕岸接芳蹊,琴觴此自怡。”
琴 [ qín ] 1. 古代弦乐器,最初是五根弦,后加至七根弦(亦称“七弦琴”;通称“古琴”)如 琴瑟。琴曲。琴师。琴意。抚琴。琴棋书画。2. 某些乐器的统称。如 钢琴。月琴。胡琴。口琴。竖琴。小提琴。琴书(曲艺的一种)。弹琴。[更多解释]
觞 [ shāng ] 1. 古代酒器。如 举觞称贺。觞酌。2. 欢饮,进酒。如 觞饮。觞咏(饮酒赋诗)。[更多解释]
gāng qín
luàn tán qín
duì niú tán qín
yī qín yī hè
yī shāng yī yǒng
xiăo tí qín
shǒu fēng qín
dà tí qín
diàn zǐ qín
guăn fēng qín
mă tóu qín
fèng huáng qín
qī xián qín
liù xián qín
zhōng tí qín
sī qín tă rì hā
tiě qín tóng jiàn lóu
shān gǔ qín qù wài piān
gāng qín jiā
hú qín
qín qǔ
qín xián
tí qín
gǔ qín
qín sè
jī qín
lún qín shè xiàn
fén qín zhǔ hè
zhuì qín
qín qí shū huà
yáng qín
yuè qín
fēng qín
mù qín
qín sè bù tiáo
qín sè hé xié
rén qín jù wáng
kǒu qín
qín jiàn
shù qín
qín shī
qín shū
cāo qín
qín pǔ
fǔ qín
liǔ qín
yī xián qín
wǔ xián qín
jiǔ xián qín
tiān qín zuò
làn shāng
zhèng qín
jiā shāng
qín yì
yuán qín
qín cāo
qín hè
náng qín
琴觞的拼音是:qín shāng点击 图标播放琴觞的发音。