指雨雪停止,天气放晴。
引 《后汉书·陈忠传》:“常雨大水,必当霽止。”唐•沉瑱 《贺雨赋》:“玄泽优而霽止,晴光炳兮澄涣。”宋•欧阳修 《祭苏子美文》:“须臾霽止,而回顾百里,山川草木,开发萌芽。”
霁 [ jì ] 1. 雨雪停止,天放晴。如 雪霁。霁色(像雨后晴空那样的颜色)。光风霁月。2. 怒气消除。如 霁颜。霁威。色霁。[更多解释]
止 [ zhǐ ] 1. 停住不动。如 止步。截止。2. 拦阻,使停住。如 止痛。禁止。3. 仅,只。如 止有此数。不止一回。4. 古同“趾”,脚;脚趾头。[更多解释]
jìn zhǐ
tàn wéi guān zhǐ
jǔ zhǐ
qiăn cháng zhé zhǐ
wàng méi zhǐ kě
tíng zhǐ
fáng zhǐ
zhì zhǐ
bù zhǐ
zǔ zhǐ
zhōng zhǐ
gāo shān yăng zhǐ
jiá rán ér zhǐ
fèi zhǐ
jié zhǐ
è zhǐ
jìng zhǐ
hé zhǐ
qǐ zhǐ
wéi zhǐ
yù yán yòu zhǐ
lìng xíng jìn zhǐ
shì kě ér zhǐ
yǐn zhèn zhǐ kě
xué wú zhǐ jìng
yáng tāng zhǐ fèi
zhǐ zhǐ
zhī zú zhī zhǐ
yǐ shā zhǐ shā
yǐ xíng zhǐ xíng
jí xiáng zhǐ zhǐ
guāng fēng jì yuè
rú qiū ér zhǐ
chōu xīn zhǐ fèi
wú zhǐ jìng
xiū zhǐ fú
qì jīn wéi zhǐ
lǚ jìn bù zhǐ
xué wèn wú zhǐ jìng
dōng gāo zhǐ shān mài
xī gāo zhǐ shān mài
yú zhuāng qiū jì tú
bù sāi bù liú , bù zhǐ bù xíng
zhǐ bù
zhǐ jìng
yǒng wú zhǐ jìng
zhī zhǐ
xíng zhǐ
dòng zhǐ
zhǐ tòng
róng zhǐ
zhǐ xuè
zhǐ yú zhì shàn
jū zhǐ
guān zhǐ
xiū zhǐ
yì zhǐ
zhǐ xī
霁止的拼音是:jì zhǐ点击 图标播放霁止的发音。