对他人翰墨的敬称。
引 唐玄宗 《登蒲州逍遥楼》诗:“一览遗芳翰,千载肃如神。”元•陈樵 《长安有狭斜行》:“班姬 輟芳翰,紈扇从风扬。”
芳 [ fāng ] 1. 花草的香气。如 芳香。芳草。芳菲(a.花草的香气;b.指花草)。芳馥。芳馨。芬芳。2. 喻美好的。如 芳名。芳龄(年龄,用于少女)。芳姿(美好的姿态,用于少女)。芳邻(关系融洽的邻居,用作敬辞)。流芳百世。3. 花卉。如 群芳竞艳。芳时(花盛时节)。[更多解释]
翰 [ hàn ] 1. 长而坚硬的羽毛。如 理翩振翰。2. 借指毛笔和文字、书信等。如 翰苑。翰墨(笔墨,借指诗文书画)。翰藻。[更多解释]
fēn fāng
fāng xiāng
gū fāng zì shăng
wàn gǔ liú fāng
yuē hàn nèi sī băo
yuē hàn · kè lì sī duǒ fū
shí bù zhī nèi , zì yǒu fāng căo
shí bù zhī zé , bì yǒu fāng căo
nòng hàn
hàn lín xué shì
fāng ěr
hàn mò
yáng hàn shēng
hàn lín
qún fāng
shū hàn
hàn lín yuàn
fāng căo
fāng fēi
fāng xīn
sūn chuán fāng
lán fāng
xià míng hàn
zǐ fāng
méi lán fāng
yán fāng
fāng lán
ruò fāng
gān fāng
fāng xǔ
liú fāng băi shì
mù fāng
cāo hàn chéng zhāng
liú fāng
wéi hàn
fāng jié
fāng chén
yǔ hàn
fāng zī
fāng cóng
fāng lín
hàn yuàn
nèi hàn
huì hàn
rú hàn
fāng huá
yuán hàn
să hàn
hàn zhān
măn tíng fāng
yàn fāng
zhā hàn
xiān fāng
yī qīn fāng zé
jiăo hàn
zhōng hàn
cuì hàn
芳翰的拼音是:fāng hàn点击 图标播放芳翰的发音。