犹芬芳。
引 唐•陆龟蒙 《奉酬袭美先辈吴中苦雨一百韵》:“椒兰任芳苾,精粣从罗列。”
芳 [ fāng ] 1. 花草的香气。如 芳香。芳草。芳菲(a.花草的香气;b.指花草)。芳馥。芳馨。芬芳。2. 喻美好的。如 芳名。芳龄(年龄,用于少女)。芳姿(美好的姿态,用于少女)。芳邻(关系融洽的邻居,用作敬辞)。流芳百世。3. 花卉。如 群芳竞艳。芳时(花盛时节)。[更多解释]
苾 [ bì ] 1. 芳香:“椒兰芬~,所以养鼻也。”[更多解释]
fēn fāng
fāng xiāng
gū fāng zì shăng
wàn gǔ liú fāng
bì bì
shí bù zhī nèi , zì yǒu fāng căo
shí bù zhī zé , bì yǒu fāng căo
fāng ěr
qún fāng
fāng căo
fāng fēi
fāng xīn
sūn chuán fāng
lán fāng
bì chú
zǐ fāng
méi lán fāng
yán fāng
fāng lán
ruò fāng
gān fāng
fāng xǔ
liú fāng băi shì
mù fāng
liú fāng
fāng jié
fāng chén
fāng zī
fāng cóng
fāng lín
fāng huá
fēn bì
bì fēn
măn tíng fāng
yàn fāng
xiān fāng
yī qīn fāng zé
bì bó
bì fāng
fāng zhōu
fāng zhú
zhòng fāng
zhēn fāng
fāng zé
fāng yù
fāng yì
fāng yīn
yáng fāng
xún fāng
kě fāng tǐng
sì fāng
fāng ruí
fāng róng
qì bì
qióng fāng
nóng fāng
fāng fù
芳苾的拼音是:fāng bì点击 图标播放芳苾的发音。