泛指鸟类。
例 禽鸟乐也。——宋·欧阳修《醉翁亭记》禽鸟知山林之乐。
英 birds;
鸟兽的通称。或单指鸟类。
引 《左传·庄公二十四年》:“男贄,大者玉帛,小者禽鸟,以章物也。”杜预 注:“卿执羔,大夫执雁,士执雉。”南朝 宋•鲍照 《游思赋》:“虽 燕 越 之异心,在禽鸟而同戚。”唐•杜甫 《遣兴》诗之一:“仰看云中雁,禽鸟亦有行。”宋•欧阳修 《醉翁亭记》:“树林阴翳,鸣声上下,游人去而禽鸟乐也。”
羔、雁、雉等礼物。
引 《左传·庄公二十四年》:「男贽,大者玉帛,小者禽鸟。」晋·杜预·注:「卿执羔,大夫执雁,士执雉。」
鸟。
引 《儒林外史·第一回》:「水面上的禽鸟,格格惊起了许多。」
禽 [ qín ] 1. 鸟、兽的总称。如 五禽戏。2. 特指鸟类。如 家禽。飞禽走兽。3. 古通“擒”:“不~二毛。”4. 姓。[更多解释]
鸟 [ niǎo ] 1. 脊椎动物的一纲,温血卵生,全身有羽毛,后肢能行走,前肢变为翅,一般能飞。如 鸟类。候鸟。益鸟。鸟语花香。鸟 [ diǎo ] [更多解释]
bèn niăo xiān fēi
jiā qín
hòu niăo
niăo yǔ huā xiāng
niăo shòu sàn
bǐ yì niăo
chū tóu niăo
niăo shòu xíng
fēi qín zǒu shòu
jīng gōng zhī niăo
niăo qiāng huàn pào
zhēn qín yì shòu
yī guān qín shòu
yì shí èr niăo
niăo jìn gōng cáng
rú niăo shòu sàn
bā bā niăo
mìng mìng niăo
qī zòng qī qín
qín liú găn
zhuó mù niăo
huā niăo huà
bù gǔ niăo
jiǔ tóu niăo
qiāng dă chū tóu niăo
niăo gē wàn suì lè
qín shòu pú táo jìng
xiě shēng zhēn qín tú
sān cùn niăo qī cùn zuǐ
sān cùn niăo , qī cùn zuǐ
fū qī běn shì tóng lín niăo
yuè méng lóng , niăo méng lóng
zhì niăo lèi băi , bù rú yī è
zhì niăo jiāng jī , bēi fēi liăn yì
zhì niăo lěi băi , bù rú yī è
shé wú tóu ér bù xíng , niăo wú chì ér bù fēi
xiăo niăo
niăo lèi
shuǐ qín
bìng qín
qín shòu
huā niăo
niăo lóng
shuǐ niăo
fēi niăo
niăo cháo
niăo shòu
tuó niăo
niăo kàn
hăi niăo
cuì niăo
niăo què
niăo huì
băi qín
qín yán
zhēn qín
fēi qín
měng qín
zhǒng qín
míng qín
禽鸟的拼音是:qín niăo点击 图标播放禽鸟的发音。