惊惧不安。
引 《列子·杨朱》:“孔子 明帝王之道,应时君之聘,伐树於 宋,削迹於 卫,穷於 商 周,围於 陈 蔡,受屈於 季氏,见辱於 阳虎,戚戚然以至於死,此天民之遑遽者也。” 南朝•宋 东阳无疑 《齐谐记·董昭之》:“吴 当阳县 有 董昭之 者,曾乘船过 钱塘江,江中央见有一蚁,著一短芦,一头迴,復向一头,甚遑遽。” 宋•陈亮 《酌古论·崔浩》:“唐太宗 伐 薛仁杲,既破 宗罗睺 於 浅水原,遂以二千骑进逼城下, 仁杲 遑遽出降。” 清•和邦额 《夜谭随录·香云》:“忽有人传报上宅,小娘子亲来问姆疾, 杜 与女郎颇遑遽。”
既惶恐又惊慌。
引 《三国志·卷五七·吴书·虞翻传》:「权于是大怒,手剑欲击之,侍坐者莫不遑遽。」
遑 [ huáng ] 1. 闲暇。如 不遑。未遑。2. 〔~~〕匆忙不安定的样子。亦作“皇皇”。3. 古同“惶”,恐惧。[更多解释]
遽 [ jù ] 1. 急,仓猝。如 遽尔(突然)。遽死。遽然。匆遽。2. 惊惧、慌张。如 遽色。惶遽。3. 古代报信的快马或驿车。如 乘遽而至。4. 遂,就:“塘有万穴,塞其一,鱼何~无由出?”[更多解释]
huáng huáng
qī qī huáng huáng
jí jí huáng huáng
xī xī huáng huáng
yǐn yǐn huáng huáng
liăo wú jù róng
huáng jù
jí jù
bù huáng xiá shí
bù huáng méi jǔ
fěi huáng
zú jù
bù huáng
jù yāng
huáng ān
huáng dài
huáng gǔ
huáng hài
huáng huò
huáng jí
huáng lùn
huáng níng
huáng pò
huáng xī
huáng xiá
huáng răo
huáng yà
cāng huáng
huí huáng
dài huáng
mí huáng
páng huáng
qī huáng
wèi huáng
xiá huáng
yù huáng
zhāng huáng
zhèn huáng
zhōu huáng
jiù guò bù huáng
qiān ràng wèi huáng
yìng jiē bù huáng
bù huáng duō ràng
bù huáng gù jí
bù huáng níng chǔ
cōng jù
máng jù
huāng jù
yōng jù
jù tì
jīng jù
cù jù
báo jù
zǒng jù
yāo jù
xī jù
遑遽的拼音是:huáng jù点击 图标播放遑遽的发音。