传说中的一种龙。
比喻盘曲的篆字。
比喻盘屈的树枝。
引 《楚辞·天问》:“焉有虬龙,负熊以游?”王逸 注:“有角曰龙,无角曰虬。言寧有无角之龙,负熊兽以游戏者乎?”唐•贾岛 《望山》诗:“虬龙一掬波,洗荡千万春。”明•王宠 《旦发胥口经湖中瞻眺》诗:“扬帆忽夭矫,赤水驂虬龙。”
引 傅尃 《周鼎》诗:“腹中奇字隐约见,刻画屈曲蟠虬龙。”
引 宋•苏轼 《后赤壁赋》:“予乃摄衣而上,履巉巖,披蒙茸,踞虎豹,登虬龙,攀栖鶻之危巢,俯 冯夷 之幽宫,盖二客不能从焉。”清•姚鼐 《紫藤花下醉歌》:“虬龙两干拏空立,瓔珞万条垂地倒。”
一种古代神话传说中的龙。
引 《楚辞·屈原·天问》:「焉有虬龙,负熊以游?」《文选·左思·吴都赋》:「比饰虬龙,蛟螭与对。」
形容盘旋曲折的道路。
引 宋·苏轼〈后赤壁赋〉:「予乃摄衣而上,履巉岩,披蒙茸,踞虎豹,登虬龙。」
虬 [ qiú ] 1. 古代传说中有角的小龙。如 虬龙。2. 拳曲。如 虬曲(盘绕弯曲)。虬须。虬髯(拳曲的胡须,特指两腮上的胡须)。[更多解释]
龙 [ lóng ] 1. 传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。如 龙舟。龙灯。龙宫。龙驹(骏马,喻才华出众的少年)。画龙点睛。龙蟠虎踞。2. 古生物学中指一些巨大的有四肢有尾或兼有翼的爬虫。如 恐龙。3. 封建时代用作皇帝的象征,或称关于皇帝的东西。如 龙颜。龙体。龙袍。4. 姓。[更多解释]
lóng tóu
lái lóng qù mài
shā lóng
yè gōng hào lóng
chē shuǐ mă lóng
kǒng lóng
lóng zhōu
lóng fēi fèng wǔ
lóng zhōng
shēng lóng huó hǔ
lăo tài lóng zhōng
lóng téng hǔ yuè
bǐ zǒu lóng shé
hóng lóng
huà lóng diăn jīng
păo lóng tào
yī tiáo lóng
yào diàn lóng
wàng zǐ chéng lóng
yú lóng hùn zá
cáng lóng wò hǔ
qún lóng wú shǒu
chéng lóng pèi tào
băi lóng mén zhèn
chéng lóng kuài xù
lóng zhēng hǔ dòu
hǔ jù lóng pán
lóng tán hǔ xué
huó lóng huó xiàn
lóng zǐ lóng sūn
yī lóng yī shé
yī lóng yī zhū
fú lóng fèng chú
lóng yuè fèng míng
rén zhōng zhī lóng
xiáng lóng fú hǔ
yī shì lóng mén
pān lóng fù fèng
hēi lóng jiāng
shuǐ lóng tóu
lóng juăn fēng
lóng jǐng chá
wū lóng chá
biàn sè lóng
lóng mén zhèn
dú yăn lóng
lóng shé lán
dú lóng zú
lóng hǔ dòu
lóng xū cài
lóng zhăo huái
lóng xū miàn
lǐ yú tiào lóng mén
jiāo lóng dé yún yǔ
jiāo lóng shī yún yǔ
lóng mén èr shí pǐn
lóng shān luò mào fēng
lóng tān shuǐ diàn zhàn
lóng tóu shǔ lăo chéng
pán lóng chéng yí zhǐ
虬龙的拼音是:qiú lóng点击 图标播放虬龙的发音。