传说中精于剑术的仙人。后亦指侠客。
引 明•屠隆 《綵毫记·救主出围》:“北闕辞 汉•署,南冠作 楚 囚。岂无剑仙术,腰下失 吴 鉤。”鲁迅 《南腔北调集·真假堂吉诃德》:“《儒林外史》上的几位公子,慕游侠剑仙之为人,结果是被这种假 吉诃德 骗去了几百两银子。”
精于剑术的仙人。
引 《初刻拍案惊奇·卷四》:「以前所言几等人,曾不闻有显应刺客剑仙杀戮的。」
剑 [ jiàn ] 1. 古代的一种兵器。如 宝剑。长剑。剑鞘。剑术。剑拔弩张(形容形势紧张,一触即发,后亦喻书法雄健)。刻舟求剑。[更多解释]
仙 [ xiān ] 1. 神话中称有特殊能力、可以长生不死的人。如 仙人。仙女。仙子。仙界。仙境(①仙人居住的地方; ②形容景物美好的地方)。仙风道骨。仙山琼阁(喻虚无缥缈的美妙幻景)。2. 具有高超才能的人。如 诗仙。酒仙。3. 婉称死。如 仙去。仙逝。[更多解释]
kǒu mì fù jiàn
shén xiān
jī jiàn
băo jiàn
xiān nǚ
kè zhōu qiú jiàn
jiàn bá nǔ zhāng
dāo guāng jiàn yǐng
shàng fāng băo jiàn
chún qiāng shé jiàn
bā xiān guò hăi
piāo piāo yù xiān
xiān fēng dào gǔ
fēng dāo shuāng jiàn
xiān xiān
xué shū xué jiàn
xiān tóng xiān nǚ
jiàn jí jù jí
jiàn jí lǚ jí
jù jí jiàn jí
jiàn jǐ sēn sēn
gù jiàn qíng shēn
xiàng zhuāng wǔ jiàn
xiān rén zhăng
shuāng rèn jiàn
bā xiān zhuō
shuǐ xiān huā
xiān rén qiú
xiān kè lái
fă qū xiàn xiān yīn
nán jiàn sān xiān shēng
pō mò xiān rén tú
qióng lín jǐn xiù xiān
shàng fāng zhăn mă jiàn
shí nián mó yī jiàn
shū jiàn ēn chóu lù
tiě qín tóng jiàn lóu
yù dòng xiān yuán tú
shén xiān bú shì fán rén zuò
sǐ qí dù lǐ yǒu xiān zhe
lù jiàn bù píng , bá jiàn xiāng zhù
xiàng zhuāng wǔ jiàn , yì zài pèi gōng
xiàng zhuāng wǔ jiàn , zhì zài pèi gōng
xiàng zhuāng zhī jiàn , zhì zài pèi gōng
míng qiāng róng yì duǒ , àn jiàn zuì nán fáng
zhèng xiān
pèi jiàn
xiān gū
xiān yào
xiān xiá lǐng
jiàn wǔ
pú xiān xì
jiàn qiáo
jiàn qiáo dà xué
yóu xiān
shuǐ xiān
xiān jī
xiān dăo
zhòng jiàn
剑仙的拼音是:jiàn xiān点击 图标播放剑仙的发音。
答:剑仙的近义词是:剑圣,剑神。