1.安乐。止,无实义。 2.安处。 3.谓所当止。
安乐。止,无实义。
引 《诗·周颂·良耜》:“百室盈止,妇子寧止。”
安处。
引 汉蔡邕《让高阳侯章》:“至德元功,器量宏大,犹且踧踖,无心寧止,况臣无功德而散怠茸闒,何以居之?”
谓所当止。
引 明李贽《答周若庄书》:“苟所知未止,亦未为知止也……世固有终其身觅良师友,亲近善知识,而卒不得收寧止之功者,亦多有之。”
㝉 [ zhù ] 1. 同“宁”。[更多解释]
止 [ zhǐ ] 1. 停住不动。如 止步。截止。2. 拦阻,使停住。如 止痛。禁止。3. 仅,只。如 止有此数。不止一回。4. 古同“趾”,脚;脚趾头。[更多解释]
jìn zhǐ
tàn wéi guān zhǐ
jǔ zhǐ
qiăn cháng zhé zhǐ
wàng méi zhǐ kě
tíng zhǐ
fáng zhǐ
zhì zhǐ
bù zhǐ
zǔ zhǐ
zhōng zhǐ
gāo shān yăng zhǐ
jiá rán ér zhǐ
fèi zhǐ
jié zhǐ
è zhǐ
jìng zhǐ
bù níng
hé zhǐ
qǐ zhǐ
wéi zhǐ
níng xīn ér
yù yán yòu zhǐ
lìng xíng jìn zhǐ
shì kě ér zhǐ
yǐn zhèn zhǐ kě
xué wú zhǐ jìng
yáng tāng zhǐ fèi
zhǐ zhǐ
zhī zú zhī zhǐ
yǐ shā zhǐ shā
yǐ xíng zhǐ xíng
jí xiáng zhǐ zhǐ
rú qiū ér zhǐ
chōu xīn zhǐ fèi
wú zhǐ jìng
xiū zhǐ fú
qì jīn wéi zhǐ
lǚ jìn bù zhǐ
xué wèn wú zhǐ jìng
dōng gāo zhǐ shān mài
xī gāo zhǐ shān mài
bù sāi bù liú , bù zhǐ bù xíng
zhǐ bù
zhǐ jìng
yǒng wú zhǐ jìng
zhī zhǐ
xíng zhǐ
dòng zhǐ
zhǐ tòng
róng zhǐ
zhǐ xuè
zhǐ yú zhì shàn
jū zhǐ
guān zhǐ
xiū zhǐ
yì zhǐ
zhǐ xī
㝉止的拼音是:níng zhǐ点击 图标播放㝉止的发音。