犹龃龉。谓意见不合。
引 清•钱泳 《履园丛话·笑柄·何须畏》:“两公皆汉军,甚相得也,忽以事咀唔, 李 大愠。”清•钱泳 《素不相能》:“吾乡 邹晓屏 相国,与 秦小峴 司寇素不相能,每有言论,輙彼此咀唔。”
咀 [ jǔ ] 1. 含在嘴里细细玩味。如 咀嚼(jué ㄐㄩㄝˊ)(a。细嚼;b。喻对事物反复体会)。含英咀华(喻读书吸取精华)。咀 [ zuǐ ] 1. 同“嘴”。咀 [ zuī ] [更多解释]
唔 [ wú ] 1. [咿~]见“咿”。唔 [ g ] 1. 同“嗯”(ńg)。[更多解释]
jǔ jué
wú yī
yī wú
zī zuǐ
yā yā wú
láo láo wú wú
ńg lǐ
zhī zhī wú wú
zhī wú
wú zhī
wú nóng
wú gāi
wú hăo
wú tōng
ńg dǔ
ḿ shǐ
ńg duǒ
jǔ wú
yīng wú
wú dān zhǐ
wú gāi shài
shǐ
zuǐ rú
hán jǔ
zuǐ dàn
hán yīng jǔ huá
jǔ niè
zuǐ liăn
zuǐ niè
zuǐ chuò
zuǐ piàn
zuǐ tūn
zuǐ wèi
zuǐ yǒng
zuǐ zā
zuǐ yào
zuǐ zhòu
hàn zuǐ
chì zuǐ
chuò zuǐ
tūn zuǐ
hán zuǐ
xún zuǐ
zuǐ lài luó
jiáo zuǐ
jiào zuǐ
zuǐ jiào
hán jīng jǔ huá
jǔ jué yīng huá
zuǐ zhēng hán shāng
lóng diāo fèng jǔ
chuò yīng jǔ huá
hán gōng jǔ zhēng
hán shāng jǔ zhēng
咀唔的拼音是:jǔ wú点击 图标播放咀唔的发音。