咽喉和食道。借指生命。
引 元•本 高明•《琵琶记·庐墓》:“空劳死后设祭祀,何如在日供喉嗉。”《元典章·刑法·发付流囚轻重地面》:“﹝罪囚﹞较轻的,每教这壁 肇州 屯田里住着种田,自养活喉嗉。”
喉 [ hóu ] 1. 颈的前部和气管相通的部分,是呼吸器官的一部分,内有声带,又是发音器官(通称“喉头”)如 喉咙。喉舌(❶泛指说话的器官;❷喻代言人,如“报纸是人民的喉喉”;❸喻险要的地方,如“居庸关乃扼守京城之喉喉”;❹古喻国家的重臣,特指御史之类的谏官)。[更多解释]
嗉 [ sù ] 1. 鸟类喉咙下装食物的地方。如 嗉囊。鸡嗉子。2. 装酒的小壶。如 酒嗉子。[更多解释]
hóu lóng
yān hóu
gǔ gěng zài hóu
kāi kǒu jiàn hóu lóng
zuǐ dà hóu lóng xiăo
yī gēn hóu lóng chū qì
hóu shé
hóu yīn
hóu yán
gē hóu
bái hóu
hóu jié
hóu yōng
zhuăn hóu
diào hóu
yīng hóu
sù náng
hóu tóu
chù hóu
kāi hóu dùn săng
jiāo hóu
zhuàn hóu
hóu zhuàn
hóu chún
zhèn hóu
hóu yān
láng hóu yè
suǒ hóu
cuò hóu
hóu kēng
hóu é
ài hóu
hóu wěn
jí hóu
lóng hóu
yú gěng zài hóu
yān hóu náng zhǒng
hàn hóu
hóu jīn
jī sù
è hóu
kàng hóu
hóu jí
jié hóu
zhū hóu
hóu ái
hóu fēng
hóu míng
hóu bì
hóu jìng
hóu qiāng
hóu sù
hóu shā
hóu yùn
hóu zhuăn
jīn hóu
喉嗉的拼音是:hóu sù点击 图标播放喉嗉的发音。