孔子和姬旦(周公旦)的并称。
孔子 和 姬旦 ( 周公旦 )的并称。
引 唐•陆龟蒙 《自怜赋》:“服猛鷙兮捕龙螭,吾无力支;大 舜 禹 兮张 孔姬,吾其庶几。”宋•王禹偁 《吾志》诗:“致君望 尧 舜,学业根 孔 姬。”宋•苏轼 《诸宫》诗:“腐儒亦解爱声色,何用白首谈 孔 姬。”
孔 [ kǒng ] 1. 小洞,窟窿。如 孔穴。孔眼。孔洞。孔方兄(指钱,因旧时的铜钱有方形的孔,恢谐含鄙意)。2. 很。如 孔急。孔武有力。3. 量词,用于窑洞。如 一孔土窑。4. 姓。[更多解释]
姬 [ jī ] 1. 古代对妇女的美称。2. 中国汉代宫中的女官。3. 旧时称妾。如 姬人。姬妾。姬侍。4. 旧时称以歌舞为业的女子。如 歌姬。5. 姓。[更多解释]
miàn kǒng
kǒng zǐ
kǒng què
bí kǒng
qiān chuāng băi kǒng
yī kǒng
kǒng fāng xiōng
wú kǒng bù rù
băi kǒng qiān chuāng
yī kǒng zhī jiàn
yī bí kǒng chū qì
kǒng fū zǐ
kǒng què lán
kǒng què shí
lěng miàn kǒng
kǒng què dōng nán fēi
kǒng zǐ miào táng bēi
kǒng xí bù nuăn , mò tū bù qián
kǒng míng
kǒng róng
kǒng shàng rèn
yăn kǒng qiăn
kǒng jìng
liăn kǒng
máo kǒng
màn jī
chuān kǒng
gē jī
kǒng miào
qī kǒng
kǒng dào
jī qiè
tóng kǒng
zuān kǒng
ěr kǒng
kǒng dòng
dù kǒng
shuǐ kǒng
qì kǒng
wēi kǒng
kǒng xì
wǔ jī
zhēn kǒng
qiáo kǒng
kǒng yăn
chā kǒng
kǒng xué
kǒng bì
kǒng chì
kǒng cuì
kǒng dān
kǒng dé
kǒng dǐng
dān kǒng mù
kǒng què líng
chǒng jī
zú jī
wáng jī
jī shì
孔姬的拼音是:kǒng jī点击 图标播放孔姬的发音。