嘈杂纷乱。
引 《华严经·贤首品》:“若有不识出离法,不求解脱离諠憒。”
喧 [ xuān ] 1. 大声说话,声音杂乱。如 喧哗。喧闹。喧嚷。喧腾。喧嚣。喧宾夺主。[更多解释]
愦 [ kuì ] 1. 昏乱,糊涂。如 愦愦(a.昏乱不安;b.糊涂)。昏愦。发聋振愦。[更多解释]
xuān nào
xuān huá
luó gǔ xuān tiān
xuān xiāo
xuān tiān
xuān răng
xuān bīn duó zhǔ
kuì kuì
xuān xuān
hūn kuì
xuān hū
xuān hǒng
xuān răo
xuān zá
huá xuān
xuān zào
huáng kuì
xuān téng
xuān luàn
xuān náo
kuì mào
yōng kuì
jiū xuān
xuān jiū
fèi xuān
zào xuān
xuān jiào
xuān chēn
xuān yú
xuān xiào
xuān áo
xuān bàng
xuān bèi
xuān bēi
xuān bō
xuān căo
xuān bó
xuān chán
xuān cí
xuān chuán
xuān dòng
xuān dòu
xuān dú
xuān fán
xuān fèi
xuān fèn
xuān fēn
xuān fú
xuān gòu
xuān guō
xuān hài
xuān hōng
xuān hè
xuān héng
xuān huán
xuān huān
xuān huī
喧愦的拼音是:xuān kuì点击 图标播放喧愦的发音。