泛指旌旗之类。
引 北魏•杨衒之 《洛阳伽蓝记·景明寺》:“于时金花映日,寳盖浮云,旛幢若林,香烟似雾。”唐•顾况 《宿湖边山寺》诗:“香透经窗笼檜柏,云生梵宇湿旛幢。”宋•宋敏求 《春明退朝录》卷下:“遥望天际,有旛幢车骑,乘云而至,輟乘以奉帝。”清•孔尚任 《桃花扇·闲话》:“杂扮冠带骑马,旛幢细乐引导。”
旛 [ fān ] 1. 同“幡”。[更多解释]
幢 [ chuáng ] 1. 古代原指支撑帐幕、伞盖、旌旗的木竿,后借指帐幕、伞盖、旌旗。2. 〔~~〕形容影子摇晃,如“人影~~”。3. 刻着佛号或经咒的石柱。如 经幢。石幢。幢 [ zhuàng ] 1. 量词,指房屋。如 一幢大楼。[更多解释]
chuáng chuáng
fān fān
hēi chuáng chuáng
fān gān
chuáng jié
luó fān
fān qí
mó mo zhuàng
fān yú
shí chuáng
xiān fān
tóng zhuàng
qí fān
bì yóu zhuàng
fān zhuàng
chuáng fān
fān ér
fān gài
fān huī
fān shèng
fān zhì
căi fān
fēng fān
chūn fān
băo fān
huà fān
huǒ fān
huáng fān
jiàng fān
jīn fān
jīng fān
líng fān
qīng fān
sàng fān
wén fān
xìn fān
yín fān
yún fān
bào wěi fān
zhū fān
chuán jiào fān
gào zhǐ fān
jiàng yǐn fān
líng tóu fān
qiān qiū fān
zhòu fān ér
yǐn hún fān
căo lǐ fān gān
bì zhuàng
băo chuáng
hún fān
tuó luó ní zhuàng
chuáng dǐng
chuáng duì
chuáng gài
chuáng qǐ
chuáng huī
zhuàng băo
旛幢的拼音是:fān zhuàng点击 图标播放旛幢的发音。