兵部尚书之职。
引 明•申时行 《题清秋出塞图》诗:“安得再起司马登戎枢,坐紆长策销隐虞,国威震叠边人苏。”
戎 [ róng ] 1. 古代兵器的总称。2. 军队,军事。如 兵戎。投笔从戎(指文人从军)。戎装。戎马。3. 古代称兵车。如 御戎。4. 大。如 戎功。5. 称(方言,音如“农”):“~有良翰”。6. 中国古代称西部民族。如 西戎。戎狄。7. 姓。[更多解释]
枢 [ shū ] 1. 门上的转轴。如 户枢不蠹。2. 重要的或中心的部分,起决定性作用的部分。如 枢纽。中枢。[更多解释]
shū niǔ
tóu bǐ cóng róng
bīng róng xiāng jiàn
róng mă kǒng zǒng
hù shū bù dù
róng róng
zhōng shū shén jīng
gāo jí shén jīng zhōng shū
dān jiāng kǒu shuǐ lì shū niǔ
gé zhōu bà shuǐ lì shū niǔ
liú shuǐ bù fǔ , hù shū bù dù
liú shuǐ bù fǔ , hù shū bù lóu
xī róng
jiāo tōng shū niǔ
róng zhuāng
nǚ róng
róng jī
róng yī
shū jī zhǔ jiào
zhōng shū
shū mì yuàn
róng mă
tiān shū
yán shū
shū mì shǐ
lǐ róng
róng dí
lín róng
cóng róng
yuán róng
cù róng
féng róng
zuăn róng
róng shì kǒng zǒng
róng zhěn
líng shū
shū yè
róng suǒ
róng chē
róng xuān
sǒng róng
bīng róng
róng bèi
róng bǐng
róng bīng
róng cān
róng chén
róng chăng
róng chǒu
róng chǔ
róng fān
róng fù
róng fú
róng gē
róng gōng
戎枢的拼音是:róng shū点击 图标播放戎枢的发音。